Sau khi hội Tam Hợp chính thức tẩy trắng thành tập đoàn Tam Hòa thì tặng cho thành phố Hải Hà đại lễ đầu tiên, chính là quảng trường Lâm Giang rộng năm mươi sáu vạn mét vuông.
Hai bên quảng trường là hai sân cỏ thật lớn, giữa tấm thảm xanh biếc được điểm xuyết vài luống hoa và bụi cây lẻ tẻ. Xa hơn một chút là khu làm việc, từng cao ốc văn phòng san sát nối tiếp nhau. Hôm nay, vách tường thủy tinh ở các cao ốc văn phòng được gột rửa đến bóng loáng sau cơn mưa, phản chiếu bầu trời xanh thăm thẳm. Một tòa nhà chín mươi tám tầng hình bầu dục vươn lên từ mặt đất, đứng giữa các cao ốc văn phòng như hạc giữa bầy gà, từ trên cao nhìn xuống toàn bộ quảng trường Lâm Giang và mặt sông mênh mang.
Thành Dương bé nhỏ đứng giữa quảng trường, quay lưng về phía tòa cao ốc, nhìn các lái buôn và dòng người tới lui bốn phía. Công việc của y hôm nay trên danh nghĩa là “tuần thị”, nhưng thực tế là chẳng làm gì cả. Chán nản muốn chết, tiện thể chờ người.
Y nhớ trước đây, mỗi khi được nghỉ, Vũ Tình rất thích đến đây. Tìm một gốc đại thụ, trải một tấm thảm, nằm một lát là hết một ngày. Nghe tiếng lái buôn hết ới lại ơi, một tiếng lại một tiếng, lại còn kéo dài âm cuối, khiến thời gian dường như cũng chậm lại. Thi thoảng y đến ven quảng trường tìm người bán hàng rong, mua một cái ống nhòm nhỏ cho Vũ Tình chơi. Vũ Tình nâng ống nhòm, lười biếng miêu tả cho y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-duong-tuong-nga-tuan-duong/2005315/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.