Định nghĩa chính xác hơn, chắc có lẽ là “lợi dụng”.
Ninh Phi cố ý cho y biết mục tiêu là Tạ Đồng, lại để y hô lên cảnh báo trước mặt mọi người, cuối cùng chớp thời cơ ám sát Phương Văn Hạo. Nếu như không có tiếng hô của Thành Dương, trước cửa công đoàn có nhiều lính gác như thế, hơn nữa bản thân Tạ Đồng cũng không phải người bình thường, Ninh Phi chưa chắc có thể tùy tiện ra tay được.
Nhưng chỉ một tiếng hô cảnh báo, chuyển hướng chú ý của tất cả mọi người, để Phương Văn Hạo bị cắt cổ.
Chiêu giương Đông kích Tây này ấy vậy mà thật khéo, ngay cả bản thân Thành Dương trong lúc vô ý cũng trở thành đồng lõa.
Là một dẫn đường trong hệ thống tổ chức, đạo đức nghề nghiệp của Thành Dương lại không cao cho lắm. Vì lợi ích của mình, đôi khi cũng sẽ lờ đi lương tâm lén lút làm vài chuyện, tỷ như che giấu vài thông tin không quan trọng trong vụ án —— Xét tình huống lúc đó, coi như y thật sự miêu tả khuôn mặt của hung thủ, Ninh Phi cũng có đủ thời gian tiêu hủy vật chứng. Nhưng không kém đến mức độ ngồi xem cuộc mưu sát xảy ra dưới sự “trợ giúp” của chính mình như thế này.
Huống hồ Bạch Bằng và Phương Văn Hạo không giống nhau. Bạch Bằng không có chuyện ác nào không làm, xấu xa đến tận xương tủy; còn Phương Văn Hạo, từ khi tiếp nhận Hội Tam Hợp đến nay, đã thay đổi tổ chức tội phạm ngày trước, dốc sức tẩy trắng.
Quan trọng hơn cả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-duong-tuong-nga-tuan-duong/2005297/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.