Ninh Phi bắt đầu nhấp hông lên xuống, hai mắt nhắm nghiền, trong cổ họng phát ra âm thanh rên rỉ đầy thoải mái. Vừa để Thành Dương mạnh bạo tiến vào cơ thể mình, thứ kia vì đau đớn nên có hơi mềm đi, nhưng giờ đã hoàn toàn dựng đứng, nằm trên phần bụng ướt đẫm của Thành Dương.
Dáng người y là kiểu được tôi luyện từ những lần vào sinh ra tử, không quá cường tráng, nhưng cũng không đến nỗi gầy gò. Một lớp cơ bắp mỏng mà rắn chắc bao lấy thân hình, các vết thương cũ đủ loại hình dạng rải rác bên trên, căng giãn theo từng nhịp phập phồng của cơ thể. Đầu ti màu hồng nhạt, bên ngực phải có mấy vết dao thật dài, xẹt qua quầng vú, gần như muốn cắt phăng đầu ti. Một dòng nước từ xương quai xanh chảy xuống, theo chóp đỉnh hồng hồng lướt xuống phần cơ bụng, sau cùng mất hút nơi hai người quấn quít dây dưa.
Thành Dương không tự chủ được nhìn chằm chằm ngực Ninh Phi một hồi lâu, rồi mặt đỏ bừng bừng nhắm mắt lại. Y chưa từng xấu hổ đến mức căm hờn thiên phú dẫn đường của mình như lúc này.
Tâm tư Ninh Phi hiện rõ trong đầu y.
Hắn muốn Thành Dương sờ ngực hắn.
Tay trái lính gác hạ xuống tự nhiên, nhẹ nhàng khoát lên eo Thành Dương, tay phải cầm thứ cương cứng của mình mà ve vuốt. Khoái cảm khi ngón tay đảo qua phần rãnh trên đỉnh khiến hắn ngẩng đầu đầy thoải mái, hậu huyệt cũng thắt chặt hơn một chút. Thành Dương bị bất ngờ, rên lên một tiếng, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-duong-tuong-nga-tuan-duong/2005290/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.