Để bảo vệ riêng tư, cửa sổ và tường ký túc xá của công đoàn Tiêu Hướng đều được làm từ vật liệu đặc biệt, hiệu quả cách âm vô cùng tốt. Đợi Ninh Phi tiến vào, Thành Dương đóng cửa lại, liếc nhìn xung quanh rồi nói: “Tôi giúp cậu đi lấy một bộ ra giường dự phòng, lời ban nãy là nghiêm túc, cậu có thể cân nhắc thử.”
“Lúc ấy cậu có cho tôi cân nhắc không?”
Thành Dương ôn hòa giải thích: “Lúc đó làm thế chỉ để cho Tạ Đồng một câu trả lời. Tuy tôi mong cậu có thể hỗ trợ, nhưng bất luận cậu có bằng lòng ở lại hay không, tôi đều vô cùng cảm kích.”
Ninh Phi nhìn y, hầu kết khẽ chuyển động lên xuống. Hồi lâu, hắn hỏi: “Cậu mong tôi hỗ trợ?”
“Đúng vậy.”
Y cũng không muốn thừa nhận, nhưng sự việc chính là như thế. Từ khi Vũ Tình xảy ra chuyện cho đến nay, y lập tức lâm vào tình trạng bị động không biết gì —— chỉ có Ninh Phi giúp đỡ và cung cấp cho y nhiều thông tin thế này.
“Tốt lắm.” Lính gác nói, tuy giọng điệu rõ ràng có phần không tình nguyện: “Tôi có điều kiện.”
Thành Dương đợi hắn tiếp tục.
“Tôi muốn cậu làm dẫn đường cho một mình tôi, giống như cậu và Diệp Vũ Tình lúc trước.”
Đây không phải đáp án Thành Dương mong đợi, y vốn tưởng sẽ nghe đến tiền, hay là lên giường thêm một lần. Lời Ninh Phi nói khiến đại não mệt mỏi của y khựng lại một giây, y chớp mắt nhìn, cố gắng tập trung lực chú ý một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-duong-tuong-nga-tuan-duong/2005253/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.