Edit: Na ~ Beta: Na
"...."
Phương Văn Thừa cảm thấy lần này hành động quả thật không quá tốt, đem một người không liên quan dính vào, còn để cho cô khó hiểu bị chê cười một phen. Một chuyến tay không, lãng phí thời gian còn ảnh hưởng đến tâm tình
Có thể Tạ Như hạc quả thực quá vui mừng vô thường, Phương Văn Thừa cũng không dám nhiều lời, suy nghĩ sau khi đưa Thư Niệm ra ngoài rồi sau đó giải quyết chuyện này
Phương Văn Thừa hạ thấp giọng nói với Thư Niệm "Chúng ta đi ra ngoài trước", hắn làm động tác mời, tỏ ý để cho Thư Niệm đi ra ngoài trước
Tạ Như Hạc ngồi trên xe lăn, nhìn chằm chằm Thư Niệm, trong mắt còn mang mờ mịt. Nhận ra được Thư Niệm quả thật phải đi, anh mới phản ứng lại, nhỏ giọng nói "Phương Văn Thừa"
Phương Văn Thừa quay đầu nhìn anh "Sao ạ?"
Tạ Như Hạc nói "Đi ra ngoài đi"
Phương Văn Thừa nhìn Thư Niệm một cái "Được, chúng tôi liền đi ra ngoài"
An tĩnh chốc lát
Tạ Như Hạc vẻ mặt lúc này rõ rang so với lúc nãy càng khó nhìn hơn, hai tròng mắt đen nhánh âm trầm, hàm dưới cắn chặt, là tại đang kiềm chế cảm xúc của mình. Anh nhìn Phương Văn Thừa, bình tĩnh nói "Tôi nói là, cậu đi ra ngoài"
"..." Phương Văn Thừa tỉnh mộng "Ừ?"
Tạ Như Hạc không lặp lại, chẳng qua là qua nhìn chằm chằm vào hắn
Phương Văn Thừa lập tức thông não, cứng rắn bịa đại lý do "A, đúng đúng đúng. Tôi quên mất là bên công ty bên kia đang gọi điện. Xin lỗi, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-vi-yeu-em/62416/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.