Edit: Vee
Thời điểm đến thành phố G, đã là chuyện của ba tiếng sau.
Hoàng Lệ Chi đã đến trước mấy ngày rồi, bây giờ đã tự mình ra sân bay đón cô. Thư Niệm rất cảm kích bà ấy, từ đại học đến giờ, Hoàng Lệ Chi đã giúp cô không ít việc.
Bất kể là trong công việc hay cuộc sống hằng ngày.
Thư Niệm lên xe Hoàng Lệ Chi, lên tiếng chào hỏi bà, "Em chào cô."
Hoàng Lệ Chi quét mắt nhìn cô một vòng, nói: "Tết nhất xong hình như em mập lên nhỉ."
Thư Niệm vô thức dùng di động soi soi lại mình.
"Đùa với em thôi!" Hoàng Lệ Chi nhịn không nổi liền bật cười, khởi động xe: "Bây giờ về chung cư cất hành lý trước đã. À đúng rồi, em ăn cơm chưa?"
Thư Niệm lắc đầu nói: "Chưa ạ. Cô ăn chưa?"
Hoàng Lệ Chi nói: "Vẫn chưa no. Chúng ta cùng đi ăn cái đã."
Thư Niệm đáp lại một tiếng, không quấy rầy Hoàng Lệ Chi đang lái xe. Cô cúi đầu nhìn điện thoại, lại quay về cửa sổ đang nói chuyện phiếm với Tạ Như Hạc. Cô vẫn chưa trả lời anh.
Cũng không phải là không muốn trả lời, chỉ là khi đó cô không biết nên trả lời thế nào mà thôi.
Cũng không nghĩ rằng cứ lên máy bay như vậy.
Thư Niệm kiên trì nhắn lại:【Tôi đến thành phố G rồi, anh tiễn bạn xong chưa?】
Tạ Như Hạc: 【ừm. Tôi về nhà rồi.】
Hai người cũng không nói tiếp đề tài đó nữa, Thư Niệm cũng không hỏi tiếp.
——— vậy anh đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-vi-yeu-em/2694539/chuong-36-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.