Edit: Na ~ Beta: Vee
Thư Niệm không nghĩ tới anh sẽ để ý đến cái nhìn của người khác như vậy, cũng không biết nên nói cái gì, chỉ có thể nhỏ giọng an ủi: "Cô ấy... chắc chỉ là đùa một chút"
Tạ Như Hạc nhìn cô.
Thư Niệm tiếp tục nói: "Anh không nên quá để ý."
Tạ Như Hạc yên lặng mấy giây, không biết tại sao cô lại kết luận anh đang để ý.
Nhưng Tạ Như Hạc cũng không biết nên giải thích thế nào: "..... Ừm."
Thư Niệm cũng không trả lời Lâm Kỳ Kỳ, cất điện thoại di động vào túi xách, không dám lấy ra nữa. Cô lại tiếp tục nghỉ ngơi, cho giọng thả lỏng một chút, liền lại tiếp tục bắt đầu luyện tập.
Thẳng đến buổi chiều năm giờ, Thư Niệm vào phòng thu mấy lần, hiệu quả so với trước đó tốt hơn chút.
Tạ Như Hạc vẫn đang bắt cô làm lại phần không tốt, thẳng thừng mà nghiêm túc, không hề hiểu như thế nào là uyển chuyển. Nhưng Thư Niệm cảm thấy anh loại này phương thức nghiêm khắc rất tốt, ít nhất là cô có thể cảm thấy mình vẫn chưa đủ.
Bởi vì hiệu quả luyện tập không tệ, Thư Niệm nán lại so với hôm qua dài một í.t
Cắt đứt bọn họ là cú điện thoại Phương Văn Thừa gọi Tạ Như Hạc.
Thư Niệm tiến vào trạng thái, lúc này lại xem giờ, mới phát hiện đã hơn bảy giờ. Đi đôi với trong bụng trống rỗn, trong cổ họng bây giờ khô khốc. Cô cầm bình nước lên uống một hớp.
Thư Niệm không biết Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-vi-yeu-em/2694500/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.