Edit: Na ~ Beta: Na
"....."
Thư Niệm đọc còn cho là mình đọc sai, nghi ngờ hỏi "Anh đang viết kiểm điểm sao?"
Tạ Như Hạc ừ nhỏ đến mức không thể nghe thấy, đưa tay lật cái tờ giấy kia, đem mặt sau hướng lên trên, không khỏi có cảm giác càng giấu càng lộ ra. Không đợi cô nói nữa, anh liền xoay xe lăn hướng về một hướng
"Đi"
Thư Niệm đồng ý, đi theo
Hôm nay không giống như hôm qua, một buổi chiều đa số thời gian đều là luyện tập
Tạ Như Hạc trước hết để cho cô nghe nguyên vẹn bài hát một lần, sau đó để cho cô tiến vào phòng thu, nghe nhạc đệm bắt đầu hát. Đến một khúc nhịp điệu địa phương, anh sẽ lên tiếng nhắc nhở, sau đó lại trở lại, để cho cô hát một lần nữa
Lần trước khi đang thử âm. Thư Niệm nghe được người khác nói không ít chuyện của Tạ Như Hạc, tính nhẫn nại cũng không tốt, mắng chửi người không mang theo chữ bẩn, nhưng phá lệ cay nghiệt
Hơn nữa mới vừa Phương Văn Thừa đã cho cô một lời nhắc nhở ấm áp
Tạ Như Hạc gần đây tinh thần không được tốt lắm. hết sức bất thường, tận lực làm nhiều chuyện ít nói hẳn
Thời gian luyện tập, Thư Niệm không cảm thấy sợ, chỉ cảm thấy mình là nghe giờ học, dựa theo anh mà ngoan ngoãn làm thật tốt. Nhưng vừa vào phòng thu, giống như lên chiến trường
Thư Niệm rất sợ bị anh mắng, ca hát đều nơm nớp lo sợ, vừa nghe âm thanh của anh liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-vi-yeu-em/2694498/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.