“Phong Lộng công tử, lão nương ra một ngàn lượng, ngươi đi theo ta đi, ta nhất định sẽ đối tốt với ngươi.”
Men theo thanh âm truyền tới, Thanh Linh giương mắt nhìn lên thì nhìn thấy một phụ nhân trang điểm vô cùng bắt mắt. Trên mặt phụ nhân kia không biết đã bôi hết bao nhiêu lớp phấn, nàng ta vừa mở miệng nói chuyện, phấn đó liền lả tả rơi xuống.
Thanh Linh không khỏi nghĩ thầm, nếu như Phong Lộng đi theo phụ nhân kia, vậy thật là lãng phí.
“Bản gia ra một ngàn năm trăm lượng, Phong Lộng công tử đi theo ta đi.”
“Ta ra hai ngàn hai.”
“Ba ngàn lượng.”
“.....”
Thanh Linh cảm thán, giá trị con người của Phong Lộng công tử thật là cao.
Mắt thấy các khách nhân bên trong sảnh kêu giá ngày càng cao, mà Phong Lộng chỉ lẳng lặng đứng ở giữa đài, không một nhúc nhích, sắc mặt lạnh nhạt, không hề có bất kỳ biểu cảm nào. Cho đến khi ngoài cửa truyền tới giọng nói của một nữ tử: “Tất cả đều tránh ra cho ta.” Giọng nói uy nghiêm, ẩn chứa lực chấn nhiếp.
Thanh Linh không hề bỏ sót qua vẻ kinh hoảng thoáng qua của Phong Lộng khi nghe thấy giọng nói của nữ tử kia.
Mọi người liếc mắt nhìn về phía cửa, ở cửa xuất hiện một nữ tử trên người vận bộ y phục thiên thủy bích. Phàm là người có chút ánh mắt đều có thể nhìn ra giá trị của loại vải này không hề rẻ, đó không phải là thứ mà thiên kim tiểu thư nhà bình thường có thể mặc được.
Trên mặt có đeo lụa mỏng, mặc dù không nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-yeu-nghiet-sung-the/1512393/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.