Ngồi trêи chủ vị Vân Phượng lười biếng nhìn các thống lĩnh.
"Các ngươi dùng ánh mắt lo lắng đó nhìn ta để làm gì? "
"Tướng quân,lỡ như ông ta thật sự báo lên thánh thượng thì sao??"Hà thống lĩnh câu mày hỏi.
"Không sao?Là nhi tử của ông ta sai trước sẽ không ngu ngốc mà đi bẩm báo lên thánh thượng đâu." Vân Phượng nhàn nhã nó.
Bỏ một miếng điểm tâm vào miệng nhai nhai.
"Tướng quân ,dạo này có rất nhiều kẻ ngu ngốc,vẫn nên đề phòng. " Thiền thống lĩnh như lẽ thường dùng gương mặt lạnh lùng nói.
"Hừ!Bẩm báo thì sao chứ?!! Chúng ta vừa mới đánh thắng trận trở về.Trêи người mang chiến công hoàng đế sẽ không quan đường mà xử phạt quân lính.
Như vậy sẽ làm các binh sĩ lạnh lòng."
Uống một ngụm nước Vân Phượng tiếp tục nói.
"Với lại ta là cháu ruột của hoàng đế a~" Sau đó nở một nụ cười thật thâm ý.
Nghe Vân Phượng nói vậy tám vị thống lĩnh mới yên tâm.
Bọn họ thật sự không muốn gây thêm rắc rối không đáng có cho chủ tử.
Dù sao hiện tại thân phận chủ tử đang rất nhạy cảm.
"Chủ tử." Hà thống lĩnh quyết định nói ra tò mò của mình.
Sao đột nhiên tên này nghiêm túc vậy.
"Sao?" Vân Phượng cũng ngồi thẳng lưng lại tập trung lắng nghe .
"Với hai thế lực hiện tại chúng ta sẽ theo ai ạ"
Biểu tình hết sức nghiêm túc hỏi.Dù sao cũng không có người ngoài cứ hỏi thẳng chủ tử .
Chuyện này cần quyết định càng sớm càng tốt.
Vẻ mặt của mấy vị thống lĩnh còn lại cũng dần trở nên nghiêm trọng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-sung-the/1595069/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.