Lạc Như Tuyết vừa đi xuống ,một dáng người xinh đẹp yểu điệu liền bước lên.
Dáng người mảnh mai, chiếc eo nhỏ nhắn. Đôi mắt mắt long lanh ẩn chứa hơi nước.
Là một mỹ nhân yếu ớt a~
Bất kỳ một nam nhân nào nhìn thấy cũng đều muốn ôm vào lòng mà che chở.
Mọi người thấy nàng bước lên liền chăm chú nhìn ngắm.
Nhưng hiệu ứng lại không được như mọi lần.
Vì có một Vân Phượng xinh đẹp diễm lệ đến chói mắt đang ngồi ở kia.
Vân Hoa thấy mọi người đang chăm chú nhìn mình thì trong lòng không ngừng đắc ý.
Thấy không.... nàng vẫn là đệ nhất mỹ nhân.
Quận chúa gì đó cũng chỉ là một dã nữ có chút nhan sắc mà thôi.
Nhưng nàng ta lại không biết những ánh mắt hiện giờ đang nhìn đang ta đều mang theo sự so sánh.
So sánh nàng ta có đẹp bằng Mị Nguyệt quận chúa hay không?!!!
Kết quả thì quá rõ ràng.
"Tiểu nữ Thúy Hoa xin vì yến tiệc tấu một khúc, ca lên một đoạn nhạc. " Vân Thúy Hoa cúi người thi lễ xong nói.
Nàng ta muốn mọi người so sánh với khúc cầm của Tam tiểu thư nhà thị lang lúc nãy.
Như vậy mọi người mới thấy nàng xuất sắc như thế nào. Đó là lý do nàng ta không lên đầu tiên.
"Hảo,bắt đầu đi " Ánh mắt Hoàng hậu mang theo thâm ý liếc nhìn khuôn mặt của nàng ta .
Quả nhiên nhà họ Vân luôn sinh ra hồ ly tinh giả vờ yếu ớt.
Ngồi xuống trước huyền cầm ,bàn tay nhẹ nhàng chầm chậm đặt lên.
Bàn tay nhỏ nhắn, trắng nõn mềm mại không xương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-sung-the/1595060/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.