"Số ngân lượng đó từ trước đến nay luôn nguyên vẹn .Chừng nào con muốn mang đi đều được. " Mặc Vũ Dương chắc chắn nói.
" Hảo.Đa tạ phụ thân đã bảo quản cho nhi nữ. " Vân Phượng mày liễu cong cong nói.
Nhìn Liễu thị bên kia đang lung lây sắp đỗ nàng liền hả hê trong lòng. Tài sản của mẫu thân nàng dễ đụng vào như vậy.
"Ta sẽ vào thăm mẫu thân khoảng ba canh giờ sau sẽ ra .Mong toàn bộ đã xong xui để ta có thể mang đi." Nói xong phất tay một cái A Thi phía sau lập tức tiến lên. Trong tay cầm một cuộn giấy thật dày.
" Vì đã quá lâu nên ta sợ Liễu di nương khó kiểm kê lại đồ đạc. Đây là danh sách toàn bộ đồ cưới của mẫu thân ta ,sẽ giúp Liễu di nương đỡ vất vả hơn. " Chữ " toàn bộ " nàng nhấn mạnh ý tứ cảnh cáo ai kia.Đừng bao giờ có ý định cắt xén.
" Trần quản gia "
"Có nô tài "
"Ngươi mang toàn bộ sổ sách của các cửa tiệm ra .Ta cho người mang đi."
"Dạ ...dạ vâng " Mồ hôi ông chảy ròng ròng ướt hết cả lưng. Lén lút đánh mắt về phía Liễu thị.
" Phụ thân người thấy ta làm như vậy có được không? " Dù có làm gì thì ít nhất cũng phải hỏi ý kiến gia chủ .
"Hảo.Rất chu đáo " Ông cười khổ trong lòng. Ông có thể nói không sao.Thật may lúc trước ông đã ra lệnh rằng không ai được động đến số tài sản kia.
"Vậy là tốt rồi. Ta vào thăm mẫu thân đây. Mong lúc ta đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-sung-the/1595044/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.