Edit: Trảm Phong
Thân mình cứng ngắc ôm thịt viên nho nhỏ, hài tử căn bản nhìn không ra giới tính, đôi mắt lại trong suốt như nước, há miệng phun ra bong bóng. Miệng cười rộ lên liền lộ ra lợi. Cái cằm nho nhỏ còn không lớn bằng ngón tay của hắn, giống như búp bê bỏ túi, đáng yêu cực kỳ.
Phong Lam Cẩn động cũng không dám động, tay cứng còng ôm tiểu cô nương, trên trán cũng bắt đầu thấm mồ hôi!
“Nương…” Hắn nhìn Mạc Ngôn xin giúp đỡ, muốn nàng đem tiểu hài tử tiếp nhận đi.
Mạc Ngôn coi như không nhìn thấy.
“Lúc trước nuôi lớn mấy người các ngươi cũng không dễ dàng, năm đó ngươi đều là cha ngươi cha ôm lớn, con gái của mình tự mình ôm đi.”
Trong phòng mấy tiểu tử đều khóc đủ rồi, nguyên một đám híp mắt nằm ở trong ngực nha hoàn điềm tĩnh ngủ.
Chỉ có tiểu nha đầu tinh thần hết sức tốt, cười tủm tỉm nhìn phụ thân của nàng, trong miệng phát ra các loại thanh âm không giải thích được, thỉnh thoảng sẽ đem đầu ngón tay nho nhỏ duỗi vào trong miệng hút.
Đáng yêu nhiệt tình như vậy làm cho tâm Phong Lam Cẩn thoáng cái liền mềm nhũn ra.
Tiểu nha đầu lại không thành thật, ở trên cánh tay của hắn muốn xoay người.
Phong Lam Cẩn bị hù dọa sống lưng tê rần, toàn thân đều toát mồ hôi lạnh, vội vàng đem tiểu nha đầu ôm vào trong khuỷu tay.
Mạc Ngôn mím môi cười đi tới giúp hắn điều chỉnh tư thế, “Cánh tay cứng ngắc ôm con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan/2268756/quyen-4-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.