Edit: Trảm Phong
Mặt trời về Tây, hoàng hôn bao phủ.
Trong hoàng cung đèn cung đình đều đã điểm, đã vào thu ban ngày cũng đã có chút mát mẻ, đến buổi tối tự nhiên lại càng rét lạnh, dưới đầu gối ngọc thạch lạnh lẽo dẫn ra hàn khí lạnh như băng, cả đầu gối đã tê dại, hết lần này tới lần khác đau đớn kia cũng không có cách nào xem nhẹ.
“Nương nương…”
Phong má má quỳ đi đến bên người Phong Hiểu Ưu, bà tuổi tác đã cao, quỳ mấy canh giờ chân sớm đã bắt đầu ứ thanh phiếm hồng, sắc mặt cũng thảm trắng như tờ giấy, tùy thời đều muốn ngã xuống.
Nhưng bà lại chẳng quan tâm đến mình, nhìn Phong Hiểu Ưu dưới ánh đèn cung đình chiếu xuống sắc mặt càng trắng bệch, Phong má má lo lắng vô cùng, bà nhẹ cau mày, nhìn cửa chính Long Thần cung vẫn đóng thật chặt như cũ, khuyên lơn, “Nương nương, nô tỳ xem ra bệ hạ sẽ không gặp chúng ta, người thể cốt yếu, cũng không thể quỳ mãi a, nếu Tướng gia biết sẽ rất đau lòng, người cũng biết Tướng gia là thương yêu người nhất.” (Tướng gia ở đây là Phong nhiễm Mặc)
“Ma ma…” Sống lưng Phong Hiểu Ưu vẫn thẳng như cũ, thanh âm của nàng ở trong màn đêm có vài phần thanh lãnh, “Cũng là vì ca ca yêu thương ta, cho nên ta càng không thể trơ mắt nhìn Phong gia cứ như vậy ngã xuống. Ca ca không đành lòng nhìn ta chịu khổ, nhưng ta làm muội muội của hắn nếu không vì Phong gia làm những chuyện này, chẳng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan/2268688/quyen-3-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.