Edit: Trảm Phong
Gặp mặt, Vân Khanh cũng có chút không thể chờ đợi được mời Vô Duyên đại sư vào trong lương đình giữa trúc viên, rót nước trà cho Vô Duyên, nhìn thấy hắn một thân trường bào nguyệt bạch sắc, khóe miệng nàng kéo kéo.
Nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một hòa thượng dám không mặc tăng phục. Hết lần này tới lần khác Vô Duyên lại là một bộ dáng tình ngay lý thẳng.
Vân Khanh đang định mở miệng cùng Vô Duyên nói chuyện nàng hôn mê, Tử Khâm lại chậm rãi đi tới, Vân Khanh vừa rồi đã phân phó không có chuyện trọng yếu không nên quấy rầy nàng, lúc này nhìn thấy Tử Khâm, lập tức hỏi, “Xảy ra chuyện gì?”
Tử Khâm cau mày nói, “Là Phương di nương đến đây, nàng nói nghe nói tiểu thư tỉnh lại cố ý tới thăm.”
“Thăm?” Phương Du sẽ tới thăm nàng?! Nàng ta còn ước gì nàng vĩnh viễn không cần phải tỉnh lại mới tốt đi. Bất quá Phương Du cũng không phải là kẻ dễ đối phó, nhớ tới cảnh tượng hai ngày trước Hiền phi thiết yến, con ngươi Vân Khanh khẽ run lên.
“Đúng vậy, nô tỳ nhìn di nương còn mang theo một chút dược liệu.” Tử Khâm nghiêng đầu nói, “Tiểu thư, trong lúc người hôn mê, Phương di nương đã từng tới thăm người vài lần, bất quá đã cho nô tỳ đuổi rồi, ngày hôm nay nghe nói người tỉnh táo lại, nhất định là sẽ không chịu để yên, tiểu thư có muốn gặp nàng một lần hay không?”
Vân Khanh trầm ngâm một lát, “Bảo nàng sau này lại đến, ta hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan/2268664/quyen-3-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.