Edit: Trảm Phong
Vân Khanh lau khô nước mắt cùng Phong Lam Cẩn đi ra khỏi phòng, ánh mắt của nàng đỏ bừng như cũ, nhưng ánh mắt cũng vẫn sáng ngời. Tử Khâm cùng Xuân Hoa đều nhìn ra nàng không thích hợp, bất quá rất là săn sóc không có hỏi thăm.
Mấy người xuyên qua Du Nhiên viện đi đến đại sảnh chủ viện, đến đó mới phát hiện trong đại sảnh đã chuẩn bị tốt bữa trưa, một phòng lớn người hàn huyên ở trong phòng, nhìn Vân Khanh cùng Phong Lam Cẩn đi tới rối rít ngồi dậy chào đón.
Vân Thường vẫn không có sắc mặt tốt đối với Phong Lam Cẩn như trước, sắc mặt âm trầm cơ hồ chảy ra nước, bất quá cũng không có trực tiếp tìm người ném hắn ra ngoài, ánh mắt Vân Khanh lãnh đạm quét qua hắn từ trên xuống dưới, lại liếc nhìn trên mặt bàn người trong phòng bếp tĩnh tâm chuẩn bị thức ăn, trên mặt không khỏi cười lạnh, bữa tiệc hôm nay sợ là ăn không an tĩnh.
Tiểu Vô Ưu đến đại sảnh miệng liền ngọt ngào bắt đầu nịnh người, Vân Khanh cũng sớm đã phát hiện, Vân Thường đối với Phong Lam Cẩn mặc dù rất lạnh lùng, nhưng đối với Tiểu Vô Ưu lại thật tâm yêu thích.
Tiểu Vô Ưu kề sát vào Vân Thường, ngước đầu ngây thơ giang hai cánh tay, hô, “Ngoại tổ phụ, ôm một cái!”
Vân Khanh chú ý tới thân thể Vân Thường khẽ cứng đờ, trên mặt mang vài phần từ ái dè dặt, hắn dè dặt đem Tiểu Vô Ưu ôm lấy, đáy mắt thoáng đục ngầu thế nhưng hơi ướt át.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan/2268623/quyen-3-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.