Edit: Trảm Phong
“Khanh tỷ tỷ, tỷ có khỏe không. ” Phong Hân Duyệt ngồi ở bên người Vân Khanh, ánh mắt có chút dè dặt, trong lòng nàng ai thán, thật không biết nha đầu chết tiệt kia là cái mê hồn thuốc gì, thậm chí ngay cả khanh tỷ tỷ tốt như vậy mọi người đều muốn hại, nàng là nhất đẳng quý nữ trong kinh thành, tự nhiên biết rõ danh tiếng Vân Khanh không tốt đến cỡ nào, bất quá nàng luôn luôn không tin điều này. Quân Tư Điềm còn không phải là vì tư lợi của mình làm cho quý nữ trong kinh thành đều coi ca ca của mình là nhân vật háo sắc thành tánh diện mục đáng ghét sao.
Xem ra Khanh tỷ tỷ cũng là bị người đem danh tiếng phá hủy mới có thể như vậy, nghĩ tới mẫu thân trước kia đề cập qua Vân Khanh tại Vân phủ là một người không được sủng ái, ánh mắt Phong Hân Duyệt nhất thời cũng có chút thương tiếc, Khanh tỷ tỷ thật đáng thương a, một người thân ở trong bầy sói muốn thận trọng, khó trách dưỡng thành tính tình lãnh đạm như vậy…
“Hôm nay cám ơn muội, Hân Duyệt!” Vân Khanh khẽ mỉm cười, nàng ngồi trên mặt đất, trước người là một cái bàn gỗ lim nho nhỏ. Trên mặt có một chút trái cây cùng trà xanh quý báu mùa này nhìn không tới. Nàng nâng chung trà lên, trà khí mờ mịt che đậy kín đáy mắt nho nhỏ động dung, nàng vốn cho là sau khi sống lại sẽ vững tâm như sắt, ai cũng không thể đả động lòng của nàng, lại không nghĩ rằng sẽ gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan/2268514/quyen-1-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.