Không biết có phải có ảo giác xuất hiện vào buổi đêm hay không mà xung quanh bỗng nhiên sánghơn, hai bên bờ sông hoa đăng nở rộ, giống như ban ngày.
Trên mặtsông, không biết là ai treo đèn lồng ở trên cao, pháo hoa cũng dần hết,tiếng cầm nhè nhẹ, vang lên vài câu hát thâm tình .
Ánh mắt mọingười đều bị con thuyền như bức tranh giữa trời hấp dẫn, mà bóng dángKha Kha đang vùng vẫy bên cạnh con thuyền giơ hai tay kêu cứu cũng lọtvào mắt mọi người.
"Đại tỷ tỷ, vì sao ngươi muốn đẩy Kha Kha...Kha Kha chỉ muốn lấy kẹo hồ lô cho tỷ ăn... Cứu mạng... Cứu ta... KhaKha không muốn chết... Kha Kha còn muốn đi tìm mẫu thân..."
Đứanhỏ không biết đã uống vào bao nhiêu nước, một số người không ngừng chỉtrích Khuynh Lăng cố ý đẩy nó xuống nước, một số người đi gọi người cứuđứa nhỏ .
Khuynh Lăng vội vàng muốn cứu người, nhưng từ khi bảnthân sinh ra đã sợ hãi phải vào nước, có suy nghĩ muốn cứu, vừa bướcchân xuống làm nước bắn tung tóe lại bị An Lịch Cảnh mãnh liệt kéo lênbờ.
Đôi mắt thâm thúy có chút bén nhọn, An Lịch Cảnh bình tĩnhnói: "Đứa nhỏ này từ nhỏ đã không học giỏi, Lăng nhi để nó tùy ý vu hãmnàng, vi phu sẽ không đáp ứng." Tay áo đón gió lay động, tuấn nhannghiêm túc đắm chìm dưới ánh trăng, tĩnh lặng nhưng bên trong mang theomột cỗ chấp nhất, không cho nàng mảy may giãy giụa.
"An Lịch Cảnh ngươi đừng náo loạn, đó là một mạng người!" Hiển nhiên đứa nhỏ kia đãkhông còn bao nhiêu khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan-khong-the-sung/2428548/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.