Cảm thấy có một cỗ lực lớn đang lao về phía mình, An Lịch Cảnh xoay người,hai tròng mắt thâm trầm như nước, ngọc cốt phiến vung lên, lập tức xuấthiện một kết giới. Mà đứa trẻ kia bởi vì chạy với tốc độ quá nhanh, giữa không trung bỗng dưng xuất hiện một bức tường ngăn cách, toàn bộ thânmình nhỏ gầy không kịp phản ứng ngã văng ra ngoài, cách xa đến hơn haimươi thước.
"An Lịch Cảnh, ngươi đang làm gì! ?" Cũng chỉ chorằng An Lịch Cảnh là người luyện võ bình thường có chút ít nội lực,Khuynh Lăng trợn mắt nhìn người bên cạnh, khuôn mặt tràn đầy phẫn nộ,"Tại sao ngươi có thể ra tay với một đứa nhỏ nặng như vậy..."
Bỗng dưng, một ánh mắt lơ đãng, nàng phát hiện đứa nhỏ đang giãy giụa đứnglên muốn đi về phía nàng cả người máu tươi đầm đìa, hình ảnh rõ ràng ấyđập vào mắt, mà phía trên, rõ ràng là bởi vì vừa bị ngã khi nãy, chiếcque xiên kẹo hồ lô như một chiếc gậy nhọn đâm vào đầu thằng bé.
"Đại tỷ tỷ, mời tỷ ăn kẹo hồ lô." Thanh âm vô hại mang theo điềm đạm đángyêu, khuôn mặt nhỏ nhắn dính máu cười đến vô cùng sáng lạn, thân mìnhnho nhỏ không biết thế nào là đau, giống như hồn nhiên chưa phát hiệnmình bị thương, đôi tay nhỏ bé gầy đến mức da bọc xương cố gắng dùngsức, đem xâu kẹo hồ lô rút từ trong ngực mình ra. Một lát sau, cái miệng nhỏ nhắn kia mím lại, đầu cũng không hề ngẩng lên, "Kẹo hồ lô dính máurồi , không thể ăn được nữa..Đại tỷ tỷ... Kha Kha tặng cho tỷ kẹo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan-khong-the-sung/2428547/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.