Bộ Hoài Viễn chậm rãi mang theo Mục Kỳ đến nhà ăn. Trương bá đã mang theo hạ nhân chuẩn bị sẵn sàng một bàn đồ ăn, tất cả đều là những món mà Mục Kỳ yêu thích. 
Vì lo lắng đến Mục Kỳ đang có thai, những thức ăn trên bàn hiện tại đều là đồ bồ dưỡng phù hợp cho dựng phu. Thấy hai người đang tiến vào, Trương bá lập tức tiến lên đón chào, có chút kích động nhìn Mục Kỳ nói: “Mục thiếu gia người rốt cục đã trở lại!” 
Bộ Hoài Viễn tiến tới bên tai Mục Kỳ, nhẹ giọng nói: “Đây là Trương bá, là lão quản gia của Hầu phủ, từ nhỏ đã nhìn hai chúng ta lớn lên, ngươi trước kia cũng rất quý mến ông ấy.” 
Mục Kỳ hiểu rõ gật gật đầu, theo sau lại quay đầu hướng Trương bá cười khẽ, “Trương bá, đầu của ta bị đụng hư mất, nhớ không rõ mọi chuyện. Về sau ngài cần phải chỉ điểm ta nhiều chút, đừng để cho ta bị khi dễ à!” 
Trương bá nguyên bản còn mang theo chút thương cảm cùng kích động khi gặp lại phu nhân, nhưng nhìn thấy tính cách của Mục Kỳ đột nhiên đại biến, ông có hơi sửng sờ đứng ở tại chỗ, miệng mở to đến nổi quên khép lại. Ông nhìn Mục Kỳ, lại nhìn nhìn Bộ Hoài Viễn, lắp bắp đối Bộ Hoài Viễn hỏi, “Thiếu, thiếu gia…này, đây là…” 
“Chính là Tiểu Kỳ.” Bộ Hoài Viễn mỉm cười, mở miệng giải thích nghi hoặc của Trương bá. Hắn biết vì sao Trương bá lại giật mình như vậy, tuy rằng bọn họ đã sớm biết Mục Kỳ mất trí nhớ, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-gia-thuan-phuc-lao-cong-tuong-gia-tuan-phu/2513207/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.