23
Ta ngồi trong phòng đợi hai canh giờ, Tạ Hoài mới cùng cha ta ý vị vô cùng bước ra khỏi phòng của mẫu thân ta.
Hai người quả thật thăm thú rất vui vẻ, nhân hứng khởi, hai người lại ngồi ở tiền sảnh uống rượu thêm hai canh giờ nữa.
Cho đến khi trời sẩm tối, cha ta mới say khướt mà dìu Tạ Hoài đến trước cửa phòng ta.
"Oản Oản à, mau ra đỡ hiền tế, hiền tế uống nhiều rồi, hôm nay đừng đi nữa."
"Cho ngài ấy ở trong phòng con, con đi ngủ phòng khách, nghe chưa?"
"Sao lại không trả lời? Con nhóc này, cuốc của ta đâu, ta sẽ đập c.h.ế.t con…"
Tạ Hoài nghe vậy liền không vui: "Nhạc phụ nói gì thế, đó là thê tử của ta… nếu nhạc phụ đập c.h.ế.t rồi, ta cưới ai đây."
Cha ta cười ngây ngô, kéo tay Tạ Hoài: "Hiền tế đừng vội, ta đùa ngài thôi, đó là con gái ta, ta sao có thể đập c.h.ế.t nó."
"Nếu thật sự muốn đập c.h.ế.t nó, ta đã đập từ lâu rồi. Ngài không biết đâu, hai năm sau khi mẫu thân nó mất, ta sống khổ thế nào… hức hức…"
"Oản Oản là đứa không khiến ai yên lòng, suốt ngày không phải dắt mèo thì cũng đùa chó, đánh nhau khắp nơi. Ta vừa làm cha vừa làm mẫu thân, còn phải ra phố để hòa giải khi nó đánh nhau, về nhà lại phải vá những bộ đồ nó xé rách, ta có dễ dàng gì đâu…"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-dai-nhan-rat-sung-ai-ta/3651835/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.