Trong lúc Hy Tinh đang mơ mơ màng màng thì cảm giác có người tiêm cho y một thứ gì đó, cảm giác khô nóng dần biến mất, cả người Hy Tinh giống như được hồi sinh lại.
Sau đó y lại bị ném vào tầng hầm.
Bởi vì miệng y ngậm chặt không chịu nói, ngoại trừ lên giường thì tất nhiên sẽ có biện pháp bức cung khác, rốt cuộc Boss lăn lội lâu như vậy thì không có khả năng mỗi lần thẩm vấn Omega đều lấy thời kỳ ỷ lại khi bị đánh dấu để uy hiếp.
Hoặc như là cùng một con c.hó điên ở cạnh nhau.
Từ, không phải chó, là Omega mùi mật ong từng ở cùng con chó kia.
Chậc, vậy mà không chết. Hy Tinh vừa mới vào tầng hầm liền ngó cậu ta, trên dưới chỉ lộ ra một chữ ghét bỏ.
Omega kia thấy Hy Tinh liền hận không thể vùng lên xé rách mặt y, mấy ngày nay cậu ta ở tầng hầm đến nỗi gần như sắp điên rồi, hiện tại lại nhìn thấy y liền nghiến răng nghiến lợi, không có, cái gì cũng không có, vốn lúc cậu ta bị nhốt trong phòng tạm giam cùng với đám người kia thì tên ngu xuẩn chăm sóc cậu ta còn sẽ để lại cho cậu ta một ít thứ tốt, giờ thì hay rồi, bị Hy Tinh cầm đầu kéo ra khỏi phòng Hoàn Thừa đã quá mất mặt rồi, còn bị chó............
Bây giờ lại thấy Hy Tinh bị ném xuống đây, Omega đầu tiên là vui sướng khi người gặp họa, sau đó lại phát hiện trên người y tản ra mùi pheromone rượu mạnh của Alpha, cùng dấu vết bị đánh dấu sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tinh/197873/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.