Sau khi đánh dấu hoàn toàn thì thời kỳ ỷ lại mãnh liệt tới, Hy Tinh đang ngủ bù thì bị nóng tới tỉnh, y xoay người đá văng chăn ra, một lúc sau vẫn thấy không đủ, y dứt khoát xuống giường nằm trên sàn nhà, hai chân đá thảm ra, muốn dùng sàn nhà lạnh lẽo để giảm bớt cái nóng trong người.
Hoàn Thừa cầm theo ly nước đá lại đây, ngồi xổm trước mặt y, thanh âm giống như rất lãnh đạm: “Em vẫn không chịu nói sao?”
Ngoài thành ly dần xuất hiện một lớp nước đọng lại, đối với Omega đang nóng khắp người thì nó như một cám dỗ, nhưng mà ánh nhìn của Hy Tinh chỉ nhìn chằm chằm vào đôi môi đang đóng mở của Hoàn Thừa, người trước mặt chính là người đã đánh dấu y, Hy Tinh phóng pheromone mùi sữa ra để kích thích Hoàn Thừa, tuy mặt hắn không đổi sắc nhưng y vẫn nhìn thấy lỗ tai của hắn dần đỏ lên, liền biết Hoàn Thừa vẫn bị ảnh hưởng bởi pheromone của y.
“Hoàn Thừa…… Cho em, anh hãy cho em đi.” Hy Tinh bò lại gần Hoàn Thừa, vơ tay nắm lấy cánh tay hắn, “Cho dù, anh ôm em một cái……”
Giống như dự đoán, cánh tay Hoàn Thừa như bị bỏng, bị y cầm nắm thì bất giác làm rơi ly nước xuống thảm, không vỡ, nhưng nước đá lạnh rơi xuống thảm mang theo mấy viên đá vẫn chưa tan chảy hoàn toàn, Hoàn Thừa định nhặt lên, nhưng viên đá đã nhanh chóng hòa tan, hắn không nhặt được gì đành phải cầm ly rỗng ra ngoài cửa phòng.
Hy Tinh thấy Hoàn Thừa đi ra ngoài, y khó nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tinh/197872/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.