Chương 1610
Má Phùng đi theo sau anh.
Rất nhanh, đã đến trước cửa phòng bà cụ.
Cửa phòng không khóa, lúc Phó Kình Hiên bước vào, bà cụ đang ngồi trên ghế sô pha, trên tay cầm một chiếc khăn, cẩn thận lau thứ gì đó.
Phó Kình Hiên định thần nhìn lại, đó là bộ ấm trà yêu thích của ông anh khi ông còn sống.
Ông và bà yêu nhau cả đời, khi ông mất, bà rất nhớ ông, những lúc như vậy bà sẽ mang những thứ ông dùng trước khi mất ra xem.
“Bà.” Phó Kình Hiên bước tới, ngồi xuống ghế sô pha đối diện với bà cụ.
Bà cụ ngẩng đầu lên nhìn anh: “Sao thế, Bạch Dương đồng ý ở bên cháu, vui đến vậy cơ à?”
Cái thằng nhóc này, niềm vui ngập tràn †rong mắt, có muốn giấu cũng không giấu được, rõ ràng đã có chuyện gì đó xảy ra.
Phó Kình Hiên nhặt một chiếc khăn khác lên, giúp bà lau bộ ấm trà: “Vẫn chưa ạ, nhưng sẽ sớm thôi.”
“Ồ? Cháu chắc chắn vậy sao?” Bà cụ kinh ngạc không thôi.
Độ cong của môi Phó Kình Hiên càng thêm đậm: “Cô ấy nói cho cô ấy nửa tháng để chuẩn bị tâm lý, nửa tháng sau sẽ quay lại với cháu.”
Nghe vậy, bà cụ kinh ngạc, động tác lau bộ ấm trà dừng lại: “Bạch Dương nói vậy thật sao?”
“Vâng.” Phó Kình Hiên hất cằm, biểu cảm vô cùng đắc ý.
Bà cụ bĩu môi: “Ông trời không có mắt, lại để cháu được như ý rồi.”
Phó Kình Hiên cau mày: “Bà, sao bà lại nói cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/3545220/chuong-1565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.