Chương 1609
Phó Kình Hiên nhìn hai cánh tay trống không, trong mắt hiện lên một tia tiếc nuối, mím môi mỏng nói: “Được rồi, bác Phúc, bác vào cũng vào rồi, còn đi ra làm gì?”
Bác Phúc dừng lại, bỏ hai tay đang che mắt xuống, thấy hai người đã tách nhau ra thì cười xấu hổ: “Xin lỗi cậu cả, quấy rầy hai người rồi”
“Được rồi, có chuyện gì vậy?” Phó Kình Hiên xua tay, ra hiệu cho ông ta mau nói chuyện chính.
Bác Phúc mím môi, ho nhẹ một tiếng: “Là như vầy, phòng đã dọn xong, bà chủ bảo tôi gọi hai người nhanh chóng về nghỉ ngơi.”
“Đã biết, chúng tôi lập tức trở về.” Phó Kình Hiên gật đầu.
“Cậu cả, vậy tôi đi trước đây.” Bác Phúc chỉ †ay về phía sau.
Phó Kình Hiên ừ một tiếng.
Bác Phúc lập tức xoay người, rời đi.
Trong đình nghỉ mát chỉ còn lại Phó Kình Hiên và Bạch Dương.
Phó Kình Hiên cầm hộp đựng giày cao gót của Bạch Dương lên: “Đi thôi, anh đưa em về phòng.”
“Được.’ Bạch Dương xoa gò má, đáp.
Hai người sánh vai ra khỏi đình nghỉ mát, đi về phòng.
Vài phút sau, Phó Kình Hiên đưa Bạch Dương đến cửa một gian phòng khác, tự mình đẩy cửa vào: “Đây là phòng của em, đêm nay nghỉ ngơi cho thật tốt.”
Bạch Dương cầm chiếc hộp trong tay: “Em biết rồi, anh cũng vậy, em vào trước đây!”
“Đi đi.” Phó Kình Hiên gật đầu.
Bạch Dương vẫy tay với anh, rồi xoay người đi vào phòng.
Bỗng nhiên, Phó Kình Hiên gọi cô:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/3545219/chuong-1564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.