Chương 1600
Bạch Dương quay đầu nhìn bàn tay trên vai, ừ một tiếng: “Được.”
Phó Kình Hiên lấy tay ra, chuẩn bị nhấc chân rời đi.
Vừa mới đi được một bước, đột nhiên anh nghĩ tới chuyện gì đó mà ngừng lại, sau đó cởi áo khoác trên người ra rồi khoác lên cho cô: “Không biết bà nội muốn nói chuyện với em bao lâu, mặc thêm một cái cho chắc.”
“..’ Bạch Dương không ngờ Phó Kình Hiên lại đột nhiên khoác thêm áo cho cô, lập tức sững sờ.
Bà cụ liếc mắt nhìn Phó Kình Hiên: “Sao?
Cháu nghĩ bà sẽ để Bạch Dương lạnh chắc?”
“Đương nhiên cháu biết bà sẽ không, nhưng cũng không ảnh hưởng gì tới việc cháu quan tâm cô ấy cả. Còn nữa, có chuyện gì thì bà nội cố gắng nói xong sớm một chút, đừng kéo dài quá lâu, cô ấy còn phải nghỉ ngơi nữa.” Phó Kình Hiên giơ cổ †ay phải lên, ý bảo bà cụ canh chừng thời gian.
Bà cụ ghét bỏ xua tay: “Rồi rồi biết rồi, sẽ không Bạch Dương lỡ mất giấc ngủ đâu.
Cháu mau đi đi, cháu ở đây mới kéo dài thời gian đấy.”
Phó Kình Hiên mím môi, thu ánh mắt lại rồi cúi đầu nhìn người phụ nữ đang ngồi trên ghế, giọng nói lập tức dịu xuống: “Anh đi rồi, nếu nửa tiếng nữa mà bà nội vẫn chưa nói xong thì em cứ gọi điện cho anh.”
“Như vậy không tốt lắm đâu?” Bạch Dương dở khóc dở cười nói.
Đôi môi đỏ của Phó Kình Hiên mấp máy, đang định nói chuyện thì bà cụ đã mất kiên nhẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/3542870/chuong-1556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.