Chương 1257
Đối với anh ta mà nói, tình cảm chỉ là gánh nặng.
Bạch Dương đi đến trước cửa phòng bệnh của Phó Kình Hiên. Cánh cửa đang khép chặt, cô giơ tay lên gõ.
“Ai thế?” Giọng nói trâm thấp, lạnh lẽo của Phó Kình Hiên vang lên.
Bạch Dương thả tay xuống: “Tổng giám đốc Phó, là tôi.”
Bạch Dương!
Anh mắt anh bỗng ngây ra, sau đó được thay thế bằng vẻ mừng rỡ không thể che giấu được.
Cô ấy đã về rồi!
“Trương Trình, mở cửa.” Anh ra lệnh.
Trợ lý Trương đang ngồi sửa sang tài liệu ở chiếc bàn nhỏ bên cạnh, nghe thấy anh bảo, đẩy kính đứng lên: “Tổng giám đốc Phó, tôi biết rồi.”
Trợ lý Trương đi đến chỗ cửa rồi mở ra.
Bạch Dương trông thấy anh ta, cất tiếng chào hỏi: “Chào trợ lý Trương.”
“Chào cô Bạch.” Trợ lý Trương hờ hững đáp lời, sau đó nghiêng người, nhường đường cho cô: “Tổng giám đốc Phó mời cô Bạch Vào trong.”
“Cám ơn.” Bạch Dương khẽ khom người, kéo vali đi vào.
Trợ lý Trương không vào cùng, trái lại đóng cửa rồi đi ra ngoài.
Bởi vì anh ta biết, nhất định tổng giám đốc Phó muốn ở một mình với cô Bạch.
Cho nên, anh ta không làm bóng đèn nữa.
“Em về rồi à?” Phó Kình Hiên nhìn Bạch Dương, ánh mắt trở nên dịu dàng.
Bạch Dương gật đầu: “Về rồi.”
“Về khi nào thế?”
“Ban nãy.’ Bạch Dương vỗ tay kéo của vali, trả lời.
Lúc này Phó Kình Hiên mới thấy chiếc vali của cô, nụ cười trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/3363786/chuong-1216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.