Chương 1256
Bạch Dương lắc đầu: “Không cần, em cũng không biết khi nào sẽ về, không thể bắt anh chờ mãi được, anh mau về đi.”
“Được rồi” Lục Khởi nhún vai, định đóng cửa kính xe lại.
Rồi bỗng nhiên anh ta nghĩ tới điều gì đó, lại hạ cửa kính vừa mới đóng được một nửa xuống, sau đó gọi với theo bóng lưng đang bước vào bệnh viện của Bạch Dương: “Bảo bối, chờ chút.”
“Gì thế?” Cô dừng bước, quay đầu lại.
Lục Khởi trả lời: ‘Lúc trước mẹ anh bảo nếu em rảnh thì tới gặp bà ấy một chuyến, em còn nhớ không?”
Cô gật đầu: “Tất nhiên, nhưng lúc ấy mắt em còn chưa lành, định chờ khỏi hẳn mới đi gặp bác ấy.”
“Bây giờ mắt em đã khỏi rồi, thế em định khi nào thì đi?” Anh ta hỏi.
Cô nghiêng đầu ngẫm nghĩ một lát: “Ngày mai đi, tối mai em sẽ tới.”
“Được.” Lục Khởi làm động tác OK: “Vậy anh về nói với mẹ anh một tiếng.”
“Ừ, làm phiền anh nha A Khởi!” Bạch Dương mỉm cười.
Lục Khởi xua tay: “Chuyện nhỏ, anh đi trước đây, em cũng đừng ở bệnh viện quá lâu, thăm Phó Kình Hiên xong thì mau trở về đi đấy”
“Ừ” Bạch Dương gật đầu.
Lục Khởi đóng cửa sổ xe lại rồi lái đi mất.
Bạch Dương đứng ở ven đường nhìn theo chiếc xe dần rời xa, mãi đến khi không trông thấy nữa, cô mới đi vào cổng bệnh viện.
Vừa bước vào đại sảnh, cô đã nhìn thấy Lâm Diệc Hàng đang dẫn một bệnh nhân đi về hướng khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/3363145/chuong-1215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.