“Rất suôn sẻ, vợ chồng Cố Việt Bân đã ở bệnh viện để coi chừng Cố Tử Yên, tôi đã cho người đóng giả Cố Mạn Tình để đến bệnh viện tìm vợ chồng Cố Việt Bân, theo như nội gián tôi đưa vào bệnh viện nói lại, bà Cố đã kiên định cho rằng Cố Mạn Tình giả chính là Cố Mạn Tình thật, chỉ là Cố Việt Bân vẫn còn tỉnh táo, mặc dù rất xúc động nhưng ông ta vẫn cương quyết làm giám định ADN.” Trình Minh Viễn vừa uống một ngụm cà phê vừa trả lời.
“Xem ra vợ chồng Cố Việt Bân rất yêu thương cô con gái lớn là Cố Mạn Tình.”
Bạch Dương vừa nghịch ống hút vừa nói. Tì? t?uyệ? hay tại — t ? u ? t ? u y ? ?.?? —
Nếu không thì tại sao bà Cố lại vội vàng nhận con gái như vậy.
Đến Cố Việt Bân cũng rất xúc động.
Nghĩ đến đây, Bạch Dương cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm giác không thể giải thích được, nhưng cô không thể biết được cảm giác đó là gì.
Chỉ là cô cũng không muốn nghĩ nhiều nên đã đè nén thứ cảm giác kỳ lạ đó xuống.
Trình Minh Viễn nhún vai trả lời: “Đương nhiên là yêu thương rồi, dù sao thì Cố Mạn Tình cũng là đứa con gái duy nhất của bọn họ, Cố Tử Yên chỉ là đứa con được bà Cố nhận nuôi để an ủi thôi.”
“An ủi?” Bạch Dương hơi bất ngờ: “Nói vậy là có ý gì?”
“Tôi cũng mới điều tra được vài ngày trước, hai mươi năm trước, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743824/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.