Cũng bởi vậy mà Cố Tử Yên tin vào giải thích của Lâm Diệc Hàng.
Dù sao cô ta chính là thiên sứ của Lâm Diệc Hàng, Lâm Diệc Hàng chắc chắn sẽ không tính kế cô ta.
Chỉ có thể nói, tất cả đều do trời xui đất khiến, muốn trách thì phải trách Bạch Dương, trách vì sao trên cổ tay Bạch Dương cũng có nốt ruồi son, trách tại sao Bạch Dương lại đi nửa đường rồi rời khỏi.
Nếu như Bạch Dương không rời đi giữa chừng thì cô ta sẽ không bị mấy tên đàn ông đó xâm hại!
Nghĩ đến những người đàn ông kia, Cố Tử Yên nắm chặt điện thoại di động, nghiến răng nghiến lợi hỏi: Những người đã ức hiếp tôi đều được anh tìm thấy, tôi muốn anh giao bọn họ cho tôi!”
Cô ta muốn giết chết tất cả những tên đàn ông kia!
Lâm Diệc Hàng tựa lưng vào ghế, nói: “Tôi không thể làm như vậy được, mấy người đàn ông đó đã bỏ chạy sau khi tin tức cô không phải là Bạch Dương được lan truyền, bọn chúng sợ chúng ta sẽ tìm đến và tính sổ”
“Cái gì? Chạy rồi?” Giọng nói của Cố Tử Yên đột nhiên to lên.
Lâm Diệc Hàng lười biếng xoay con dao phẫu thuật: “Đúng vậy, bây giờ tôi đang tìm chúng, nhưng đã hai ngày rồi vẫn không có tin tức gì cả.”
“Chết tiệt, thế mà lại chạy mất!” Cố Tử Yên tức giận.
Nếu chạy mất thì làm sao cô ta có thể †ìm những tên đàn ông đó để tính sổ?
Có điều khi nghĩ đến Bạch Dương vẫn còn ở đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743823/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.