Cố Tử Yên khế mỉm cười với bà ta: “Bác gái.”
Vu Y Cơ lập tức vui vẻ: “Ồ, Tử Yên cũng đến rồi.”
“Vâng ạ, Kình Hiên xảy ra chuyện lớn như vậy, cháu là vợ chưa cưới, tất nhiên nên đến thăm anh ấy, nếu không phải ba mẹ cháu quá bận rộn thì bọn họ cũng sẽ đến” Cố Tử Yên vén vén lọn tóc, dịu dàng cười nói.
Vu Y Cơ đi đến ngồi ở bên cạnh cô ta, thân thiết kéo cánh tay cô ta rồi vỗ về, nhìn thế nào cũng rất hài lòng: “Đứa bé tốt, Kình Hiên có thể có cháu bên cạnh là may mắn của Kình Hiên.”
“Bác gái..” Sắc mặt Cố Tử Yên đỏ bừng, ngượng ngùng cúi đầu xuống.
Bà cụ thấy vậy cười lạnh: “May mắn? Tôi thấy không phải đâu, đừng khiến nhà họ Phó chướng khí mù mịt là cảm ơn trời đất lắm rồi”
Sắc mặt Cố Tử Yên cứng đờ, rốt cuộc không thẹn thùng nổi nữa rồi, đáy mắt tràn đầy hung ác.
Bà già này, cứ phải bới móc cô ta mới được.
Vu Y Cơ cũng hơi mất hứng: “Mẹ, Tử Yên là vợ chưa cưới mà Kình Hiên chọn, mẹ nói như vậy không tốt lắm đâu.”
“Có chỗ nào không tốt, lời tôi nói không phải là sự thật sao? Chuyện trong bữa tiệc nhà họ Lương tối qua đã truyền khắp giới này rồi, có ai không biết cô con dâu tương lai này của cô không phải nhân vật đơn giản chứ, cô cứ chờ cô ta vào cửa rồi chỉnh đẹp người mẹ chồng là cô đi.” Bà cụ trả lời bà ta đầy châm biếm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743522/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.