Cố Tử Yên vẫn sợ, chỉ có thể trơ mắt nhìn chiếc nhẫn kia được mang lên phòng riêng cho người thần bí kia.
Mọi người ở đây bàn tán ầm ï.
Dùng 15 tỷ mua một chiếc nhãn, cũng không biết người ở tầng hai ngốc hay là thế nào.
Chiếc nhẫn nhanh chóng được đưa lên Tầng hai.
Phó Kình Hiên nhìn chiếc nhẫn bên †rong vải nhung màu đen, ánh mắt sâu thẳm không rõ.
Bạch Dương rời khỏi nhà họ Phó thì không mang theo gì, chỉ có cầm chiếc nhẫn này.
Nhưng bây giờ chiếc nhẫn này lại quay về tay của anh bằng cách thức này.
Từ đó về sau Bạch Dương không còn đồ vật gì liên quan đến anh nữa.
Phó Kình Hiên nghĩ vậy thì bỗng nhiên nắm chặt chiếc nhẫn, dường như có người đâm vào trái tim mình, có chút đau đớn.
Buổi đấu giá nhanh chóng kết thúc, đám người đứng dậy rời khỏi sảnh đấu giá, đi về phía sảnh tiệc tối trên lầu.
Phó Kình Hiên chờ đám người dưới lầu rời đi mới đứng lên, gậy chống đi ra ngoài.
Anh vừa bước ra thì thấy Cố Việt Bân và Cố Tử Yên đi tới.
Cố Tử Yên không thể tin được mở to mắt: “Kình Hiên... Người mua chiếc nhẫn này là anh sao!”
“Là anh.” Phó Kình Hiên chớp mắt, hào phóng thừa nhận.
Chỉ cần muốn điều tra thì có thể biết được người trong phòng riêng là anh.
Cho nên không có gì không thể thừa nhận.
“Vì sao?” Khoé mắt Cố Tử Yên lập tức ướt át, cắn môi nhìn anh, dường như anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743463/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.