Phó Kình Hiên đang xem báo cáo trên ipad, nghe nói như thế, lông mày thoáng nhíu một chút.
Cố Tử Yên biết Vu Y Cơ muốn tác hợp bọn họ, vốn đang vui, nhìn thấy ngừơi đàn ông hơi nhíu lông mày, trong lòng hụt hẫng một chút.
“Kình Hiên, anh không bằng lòng à?” Cô ta cắn môi nhìn người đàn ông.
Môi mỏng của Phó Kình Hiên hơi động một chút, đang định mở miệng.
Vu Y Cơ vỗ đùi: “Kình Hiên nào có không bằng lòng chứ, cứ quyết định như vậy!”
“Mẹ!” Chân mày Phó Kình Hiên nhíu càng sâu: “Như vậy đối Tử Yên không tốt, bọn con chưa kết hôn.”
Sắc mặt Cố Tử Yên tái nhợt một chút.
Bác gái đều đã sắp xếp như vậy, anh còn từ chối.
Anh có nghĩ đến mặt mũi của cô ta hay không vậy!
Phó Kình Duy trên ghế sofa thảnh thơi gặm quả táo nhìn thấy sắc mặt không tốt của Cố Tử Yên, trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy có chút vui vẻ.
“Chưa kết hôn thì sao? Hai đứa là vợ chồng chưa cưới, sớm muộn cũng sẽ kết hôn sống chung một nhà, bây giờ chỉ là trước thời hạn mà thôi.” Vu Y Cơ xem thường nói.
Phó Kình Hiên nhìn người phụ nữ bên cạnh đang cúi đầu: “Đây là không tôn trọng Tử Yên.”
“Có cái gì không tôn trọng, Tử Yên con bé …”
“Được rồi bác gái à.” Cố Tử Yên cười lắc đầu: “Kình Hiên đã không chịu, thôi bỏ đi, trong biệt thự còn có rất nhiều phòng, cháu ở những phòng khác cũng đươc ạ.”
“Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2742700/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.