Chương trước
Chương sau
Chương 1084

Cô biểu thị, cô cũng rất tò mò Phó Kình Hiên rốt cuộc có từng yêu Cố Tử Yên hay không.

Nói thật, Phó Kình Hiên nói mình chưa từng yêu Cố Tử Yên, cô tuyệt đối không tin.

Giống với cách nhìn của Cố Việt Bân, sau khi Cố Tử Yên tỉnh lại, mọi hành vi cử chỉ mà anh dành cho Cố Tử Yên, không phải là yêu thì là cái gì?

Dường như đọc hiểu suy nghĩ trong lòng cô, Phó Kình Hiên rất muốn vỗ vai của cô nói cho cô biết, anh thật sự chưa từng yêu Cố Tử Yên, là cô ta cho người thôi miên khiến anh cho rằng mình yêu Cố Tử Yên.

Nhưng sau đó nghĩ tới điều gì đó, anh lại kìm nén suy nghĩ này, đanh mắt nhìn Cố Việt Bân, lạnh lùng nói: “Không phải là giả, lẽ nào còn là thật sao? Cố Tử Yên giả mạo Bạch Dương, tôi mới đối tốt với cô ta như vậy, nếu không ông cho rằng, tôi sẽ nhìn trúng cô ta hay sao?”

Hàm ý chính là nếu như Cố Tử Yên không mạo danh Bạch Dương thì anh không thèm liếc nhìn Cố Tử Yên lấy một cái.

Người anh yêu từ đầu đến cuối đều là Bạch Dương.

“Cậu…’ Cố Việt Bân vô cùng tức giận, ngón tay run rẩy chỉ vào Phó Kình Hiên: “Cậu thật sự…

“Được rồi sếp Cố, chủ đề này dừng tại đây đi, tôi không có hứng thú đối với yêu hận †ình thù giữa con gái út của ông với sếp Phó.” Ngón tay của Phó Kình Hiên khẽ gõ lên tay vịn xe lăn, giọng nói có hơi mất kiên nhẫn: “Hôm nay tôi đến là để làm chứng ông và cô Lý Thất rốt cuộc có phải là ba con hay không, vậy nên vẫn là nói chuyện chính thì tốt hơn, những chuyện khác, các người có thể từ từ nói sau, vậy nên bây giờ làm giám định chưa? Kết quả khi nào có?”

Cố Việt Bân bật cười: “Cô nói cũng phải, hôm nay là đến làm giám định ADN, những chuyện khác là nên buông xuống, bây giờ giám định còn chưa làm, đang đợi cô đó, nếu cô hiện nay đã đến, vậy thì lập tức làm, †ôi sẽ để cô nhìn thấy, Mạn Tình rốt cuộc có phải là con gái của tôi hay không.”

Dứt lời, ông ta trực tiếp giật mấy sợi tóc: “Bạch Dương, nhìn thấy rồi, tôi bây giờ đã giật tóc của mình.”

“Còn cả tôi nữa.” Bà Cố mãi không lên tiếng, chỉ nhìn Bạch Dương với ánh mắt căm hận, cũng giật mấy sợi tóc của mình.

Cố Việt Bân từ trong túi lấy ra mấy chiếc túi nhỏ chống nước, chia tóc của mình và bà Cố thành mấy phần đựng vào, sau đó nhìn sang Cố Mạn Tình: “Mạn Tình, con cũng giật mấy sợi tóc đi.”

Cố Mạn Tình gật đầu: “Vâng.”

Sau đó, cô ta nhìn Bạch Dương, nhếch khóe miệng, đưa tay về phía đỉnh đầu, sau đó một tay giữ chân tóc, một tay cầm tóc ở bên dưới, giật vài sợi xuống, đưa cho Cố Việt Bân: ‘Ba, tóc ạ.”

Cô ta thoải mái đưa tóc của mình như vậy, không những khiến bà Cố và Cố Việt Bân thở phào, đồng thời cũng khiến Phó Kình Hiên và Bạch Dương nhíu chặt mày.

Đối với hai vợ chồng Cố Việt Bân mà nói, Cố Mạn Tình không hề do dự mà đưa tóc cho bọn họ đi làm giám định như vậy, có nghĩa là Mạn Tình thật sự là con gái của bọn họ, cho nên bọn họ sao không thở phào được chứ.

Đồng thời, bọn họ cũng rất mừng rỡ, bọn họ có thể tống Bạch Dương vào cục cảnh sát.

Tuy sau khi tống vào cục cảnh sát, Bạch Dương cũng sẽ không ngồi tù, nhưng cũng sẽ bị phê bình giáo dục đóng phạt, đến lúc đó ông ta sẽ cho truyền thông chạy bài, mặt mũi của Bạch Dương sẽ mất hết.

Đây cũng coi như là tìm lại mặt mũi sau mọi sự sỉ nhục đã phải chịu trong tay Bạch Dương trong khoảng thời gian này.

Ở bên cạnh, bàn tay để lên tay vịn xe lăn của Bạch Dương siết chặt lại.

Chuyện gì vậy?

Lý Thất tại sao trực tiếp đưa tóc cho Cố Việt Bân chứ?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.