Mà bây giờ, Phó Kình Hiên lại hoàn toàn quên hết đi những gì mình từng đồng ý, chẳng những đến ngăn cản anh ta theo đuổi Bạch Dương, mà còn muốn theo đuổi lại Bạch Dương một lần nữa.
Đúng là khiến người ta bực mình!
Nam Giang, khách sạn.
Phó Kình Hiên trở về sau cuộc họp ở chỉ nhánh công ty, đang ngồi ở trên ghế của phòng sách xoa thái dương.
Lúc này trợ lý Trương cầm điện thoại đi đến báo cáo: “Tổng giám đốc Phó, dì Trương đã đến bên cạnh cô Bạch.”
Phó Kình Hiên khẽ giương mí mắt lên: “Biết rồi, để dì Trương chăm sóc cô ấy thật tốt.”
“Yên tâm đi tổng giám đốc Phó, dì Trương sẽ tự biết.” Trợ lý Trương nói.
Dì Trương bác gái bà con xa của anh ta.
Anh ta chắc chắn tin tưởng bà ấy.
“Đúng rồi, chuyện của Lý Thất, Bạch Dương xử lý thế nào?” Phó Kình Hiên buông nắm tay xuống từ trên huyệt thái dương, trâm giọng hỏi.
Đây mới là vấn đề trước mắt anh quan tâm nhất.
Sắc mặt trợ lý Trương cũng nghiêm túc hơn: “Tôi nghe ngóng được, Lý Thất đã thừa nhận tội của mình, nhưng lại không có lời giải thích hợp lý cho hành vi xóa nốt ruồi son trên cổ tay cô Bạch, mà lại nói có thầy bói nào đó nói cho cô ta, bên cạnh cô †a có người có nốt ruồi son, sẽ khắc cô ta, mang đến xui xẻo cho cô ta, thật đúng là lý do buồn cười.”
“Khoan đã, anh nói gì, nốt ruồi son?”
Phó Kình Hiên lập tức ngồi thẳng người.
Trợ lý Trương gật đầu: “Đúng vậy, tổng giám đốc Phó anh không biết cổ tay cô Bạch có nốt ruồi son sao?”
Phó Kình Hiên lắc đầu.
Anh thật sự không biết.
“Tôi chỉ cho rằng Lý Thất chỉ ác ý cắt phải cổ tay của cô ấy nên bị thương, cũng không biết bên trên cổ tay cô ấy còn có một nốt ruồi son.” Phó Kình Hiên nhíu mày lại thành chữ xuyên.
Đôi mắt trợ lý Trương khẽ giật: “Tổng giám đốc Phó, anh cũng giỏi thật, cô Bạch đã bị thương lâu như vậy mà anh còn không biết cổ tay cô ấy bị thương là bởi vì nốt ruồi son bị cắt mất, lại còn tưởng là sơ ý va vào nên bị thương nữa chứ.”
Môi mỏng của Phó Kình Hiên mím lại thành một đường thẳng: “Lúc tôi ở đó, bọn họ cũng chưa từng nói đến nốt ruồi son, cho nên tôi mới ngạc nhiên như thế, cổ tay Bạch Dương lại có một nốt ruồi son!”
“Tổng giám đốc Phó, anh kinh ngạc như thế, có phải anh biết bí mật về nốt ruồi son của cô Bạch đúng không?” Trợ lý Trương kinh ngạc nhìn anh.
Phó Kình Hiên siết chặt nắm tay, từ chối cho ý kiến.
Trợ lý Trương hít sâu một hơi: “Tổng giám đốc Phó, anh biết thật sao? Rốt cuộc là bí mật gì vậy?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]