Chương 1010
Dọc đường cứ cười cười nói nói, cuối cùng cũng đến bệnh viện số 1.
Lâm Diệc Hàng biết Bạch Dương sẽ đến nên đặc biệt đứng trước cửa chờ cô.
Thấy cô đi tới, anh ta cầm cái áo trắng đi tới: “Sao rồi, đi một chuyến có thấy chỗ nào không khỏe không?”
Bạch Dương lắc đầu một cái: “Không sao, đầu vẫn còn hơi choáng những vẫn tốt hơn nhiều so với hôm qua.”
“Vậy thì tốt rồi, mắt thì sao?” Lâm Diệc Hàng nhìn vào đôi mắt không còn lấp lành của cô.
Bạch Dương giơ tay lên sờ một chút: “Vẫn như cũ.”
“Cô có thể cảm nhận được bây giờ là ban ngày không?” Lâm Diệc Hàng hỏi.
Bạch Dương hơi nhíu mày, ngẩng đầu lên, sau đó trả lời: “Có, có thể cảm nhận được ánh sáng.”
“Vậy có nghĩa là cảm giác ánh sáng vẫn còn, xem ra không lâu nữa là có thể hồi phục.” Lâm Diệc Hàng bật người dậy nói.
Nghe nói vậy, tâm trạng Bạch Dương cũng khá hơn, cười nói: “Vậy thì cảm ơn anh, được rồi, người đến chưa?”
“Đến rồi, đang ở phòng làm việc của tôi, đi thôi.” Lâm Diệc Hàng dẫn đường.
Lục Khởi đẩy Bạch Dương đi theo sau.
Ba người đi đến phòng làm việc, Lâm Diệc Hàng mở cửa ra, Trần Tú Chỉ đang co quắp nằm trên ghế sa lon, hai mắt đóng chặt, giống như đã hôn mê.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Lục Khởi chỉ về phía cô ta, hỏi: “Cô ta làm sao vậy?”
“Đang ngủ, lúc ở sở cảnh sát không ngủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi-2/2044685/chuong-975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.