Hứa Vãn Hà tức giận nhìn cậu, “Cậu nhìn cái con cẹc.”
Dương Mặc Thư có chút xấu hổ, “Không có, nhìn anh rất đẹp trai mà…”
Hứa Vãn Hà trong lúc nhất thời cũng thấy rất ngại.
Trước đây chưa có ai khen hắn đẹp trai, ngay cả lời nịnh đầm của đàn em cũng chưa có.
Làm Hứa Vãn Hà một dạo luôn xem mình chỉ là một người đàn ông có ngoại hình bình thường.
Thêm vào sau đó tàn phế hết nửa cái lỗ tai, nên càng thêm tự ti ngoại hình của mình.
Bầu không khí trong nháy mắt có hơi kỳ lạ.
Đàn en bên cạnh rất biết điều, nhìn thấy cảnh tượng này, liền nhanh chóng lui về phía sau, “Anh Hứa, tụi em ra ngoài hút điếu thuốc, anh có việc gì kêu một tiếng là được.”
Nói xong còn đuổi mấy người còn lại trong phòng ra ngoài.
Trong phòng trong nháy mắt chỉ còn lại hai người Dương Mặc Thư với Hứa Vãn Hà.
Nói thật, Hứa Vãn Hà khó chịu muốn chết.
Mẹ nhà nó, cứ làm như ông đây yêu đương với cậu ta không bằng.
Dương Mặc Thư lại rất hưởng thụ, đi tới ngồi sát bên Hứa Vãn Hà, còn động tay động chân sờ ngực sờ eo hắn, “Bốn người đó sao anh đối phó được, bọn họ toàn mang dao, có thật chỉ có chân chảy máu thôi không… Để tôi kiểm tra cho.”
Nói xong liền vén áo Hứa Vãn Hà lên, “Ái chà, cơ ngực lớn này…”
“Con mẹ nó cậu đừng có một ngày sờ mó bố đây 1800 lần, có ngán không, đệt!” Hứa Vãn Hà giơ tay phủi cậu, “Cút ngay!”
Tay Dương Mặc Thư lại một lần nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-nong-ma-an/1686724/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.