Dương Mặc Thư nằm mơ.
Trong mơ ăn Thục Cửu Hương (*) với Hứa Vãn Hà, Hứa Vãn Hà chấm dầu vừng, Dương Mặc Thư chấm tương vừng, một người một chai sữa đậu nành.
(*) Tên món lẩu nổi tiếng ở Tứ Xuyên.
Phần hai người gọi rất cay, bên trong mỗi ô vuông toàn là ớt, Dương Mặc Thư cay không chịu được, liền bỏ đũa xuống ra sức uống sữa đậu nành, nhưng Hứa Vãn Hà lại không sao, ngậm điếu thuốc nhúng ruột ngỗng.
Dương Mặc Thư miệng cay lửa nóng, “Tiểu Mỹ… Cay quá… Shh… Shh…”
Mí mắt Hứa Vãn Hà nhấc lên, đầy vẻ xem thường, “Tên ngốc đần nhà cậu! Chấm dầu vừng mới giải cay!”
Dương Mặc Thư không phục, đang muốn tranh cãi với hắn, kết quả miệng mồm sưng vù, sao cũng nói không nên lời.
Đang lúc giận dỗi, thấy Hứa Vãn Hà vét hết đống ruột ngỗng mới nhúng vào nồi, Dương Mặc Thư nổi trận lôi đình, vỗ bàn muốn tranh luận với hắn, kết quả quýnh quá tỉnh luôn.
Trên miệng vẫn nóng hừng hực như cũ.
Gương mặt trắng mịn của cô em y tá lúc ẩn lúc hiện trước mắt mình, “Tỉnh rồi…”
Ngay sau đó có mấy người bước tới, “Đệt, tỉnh rồi này, tỉnh rồi, mau đi gọi anh Hứa!”
“Gấp cái gì, chân anh Hứa đang bôi thuốc, đệt □□ nó, đám chó cỏ này, đánh không lại anh Hứa thì đánh lén anh Tiểu Dương của tụi mình, mày thấy anh Hứa gấp chưa, vì cứu người mà bước hụt bậc thang, chân bị trầy xướt chảy máu ào ào…”
“Anh Hứa không nên mang dép… Nếu mang giày da thì tốt rồi…”
“Được rồi, mình qua đó tìm anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-nong-ma-an/1686723/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.