Dương Mặc Thư bị đụng đầu đau quá, tỉnh rượu hẳn.
Mới vừa rồi còn nằm mơ mình đi ẻ, ai dè sau khi tỉnh lại, phản ứng một hồi lâu, mới phát hiện chỗ này không phải là phòng vệ sinh nhà mình, mà là xe Hứa Vãn Hà.
Trước mắt mình đang phơi mông rúc trên người Hứa Vãn Hà, chân đang banh ra đạp lên đùi hắn, bấu chặt, không biết có nhéo tới thịt của hắn không.
Người dưới thân không có phản ứng gì.
Dương Mặc Thư có chút không dám quay đầu lại nhìn mặt người này, liền vội vàng bò qua ghế phó lái. Nửa ngày trời mới quay đầu lại khẽ cười, “Lúc nãy đạp trúng chân anh, xin lỗi nha…”
Người chìm trong bóng tối không nói tiếng nào, yên lặng khởi động xe.
Hứa Vãn Hà cảm giác viền mắt mình hơi ướt.
Điều này làm Hứa Vãn Hà thấy bị sỉ nhục vô cùng, còn nhục nhã hơn là lúc bị người ta đánh chảy máu khâu hết mấy mũi.
Cho nên trong nháy mắt đó, Hứa Vãn Hà thật sự rất muốn làm thịt con người này.
Nhưng loại ý nghĩ này chỉ thoáng qua trong giây lát.
Hứa Vãn Hà không muốn đi nghĩ sâu nguyên nhân.
Chỉ cảm thấy không muốn giết thì không giết, không có nhiều sao trăng đến vậy.
Bản thân vẫn luôn tiêu sái như thế.
Nhưng điều này hoàn toàn không nói lên Hứa Vãn Hà không uất ức.
Cho nên những thứ biểu hiện ra, chính là sự trầm mặc vô tận.
“Anh Hứa, xin lỗi, em đã đạp đùi anh…”
Dương Mặc Thư cười lấy lòng với hắn, nhe ra hàm răng trắng đều, “Sao anh không nói chuyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-nong-ma-an/1686713/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.