Hơn ba giờ chiều Phó Ngọc Hải mới đến trấn Thanh Giang. Lần này anh còn mang theo cả hạng mục giúp đỡ người nghèo tới. Chỉ là hạng mục giúp đỡ người nghèo trên tay Phó Ngọc Hải không phải ở trấn Thanh Giang mà là ở trấn Thanh Thủy ngay bên cạnh trấn Thanh Giang.
Phó Ngọc Hải biết năm nay Vạn Tượng cũng xây dựng hạng mục giúp đỡ người nghèo, nghĩ đến lời ngày đó Thẩm Thanh Ngọc nói, anh đã đoán được Thẩm Thanh Ngọc đang ở bên này.
Lúc Dương Vũ Phàm tìm kiếm mới biết được hôm nay Thẩm Thanh Ngọc đi tới căn cứ trong núi. Nhưng hai người Thẩm Thanh Ngọc và Phó Ngọc Lam đã lên máy bay từ sáng ngày hôm kia, chắc chắn đêm nay hai người sẽ vội vàng trở lại trấn trên.
"Tổng giám đốc Phó, đêm nay cô Thẩm chắc chắn sẽ trở về. Lúc này vẫn còn sớm, hay là chúng ta tới chỗ trước đó cô Thẩm ở chờ cô ấy đi?"
Phó Ngọc Hải nhìn gió tuyết ngoài cửa sổ xe, nhíu mày, vẻ mặt hơi lạnh lùng: "Ừ."
Hình như tuyết rơi càng lúc càng lớn thì phải.
Dương Vũ Phàm thấy Phó Ngọc Hải lên tiếng trả lời thì dặn dò lái xe lái qua chỗ mà trước đó Thẩm Thanh Ngọc dừng chân.
Sau nửa tiếng đồng hồ, xe dừng lại ở chỗ người ta sắp xếp cho Thẩm Thanh Ngọc dừng chân tối hôm qua.
Dương Vũ Phàm xuống xe nói chuyện, sau đó anh ấy nhanh chóng quay lại mở cửa cho Phó Ngọc Hải xuống xe.
Hơn bốn giờ chiều, có vẻ như trận bão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569979/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.