Cành cây đột nhiên nện xuống này khiến cả ba người đều bị hoảng sợ. Nếu không phải nhờ Thẩm Thanh Ngọc thấy được thì khi Lâm Bình Bình đi qua để lên xe, cành cây kia đã đập thẳng lên người anh ta rồi. 
Nghĩ đến đây, Lâm Bình Bình lại sợ hãi. 
Nhưng điều đáng sợ hơn ở đây là tuyết đã rơi hơn một tiếng đồng hồ rồi. Tuyết đọng trên đường cũng càng ngày càng dày khiến con đường lại càng khó đi. 
Bây giờ xe còn bị va phải. Lâm Bình Bình vuốt mặt một cái, ép buộc bản thân phải tỉnh táo lại: "Quản lý Thẩm, bí thư Phó, mặc dù thủy tinh chắn gió bị đập nhưng hẳn là xe vẫn còn nguyên vẹn. Tôi sẽ dọn sạch cành cây để lát nữa tiếp tục đi." 
Thẩm Thanh Ngọc gật đầu, không có ý kiến gì. 
Chỉ là vận may của bọn họ thật sự không tốt lắm. Vừa nổ máy chưa được bao lâu, xe đã bị chết máy. Cả ba người cứ vậy mà bị kẹt lại giữa sườn núi. 
Mà lúc này, bí thư Sa trên núi thấy gió tuyết bên ngoài càng ngày càng lớn thì không khỏi nhíu mày: "Gió tuyết lớn vậy không biết mấy người quản lý Thẩm có đi được đến chân núi không." 
Chân núi có nhà dân, nếu có thể lái được đến chân núi thì thật sự cũng không phải chuyện xấu gì. Sợ là sợ xe xảy ra vấn đề giữa sườn núi. 
Bí thư Sa không ngờ rằng lo lắng của mình đã thành sự thật. Tín hiệu trên núi vốn đã không tốt lắm nên ông ta không thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569977/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.