Tối hôm nay, tâm trạng Thẩm Thanh Ngọc rất tốt, nghe câu hỏi của Phó Ngọc Hải, hiếm khi không cảm thấy áp lực, cô còn cười trêu chọc một câu: “Không yêu anh ta, yêu anh à?”
Phó Ngọc Hải không ngờ Thẩm Thanh Ngọc sẽ nói như vậy, anh ngỡ ngàng sững người một lát rồi sau khi phản ứng lại, cúi đầu mỉm cười: “Vậy thì tốt quá rồi.”
Khi anh cười lên, đôi mắt đào hoa chứa đựng ánh sáng, mà trong ánh sáng lại có cô.
Thẩm Thanh Ngọc bị anh nhìn mà mặt hơi nóng lên, cô mỉm cười nghiêng đầu: “Không còn sớm nữa, tôi lên nghỉ ngơi đây.”
“Tám giờ mười hai phút.”
Thật ra thời gian vẫn còn sớm, cái cớ của Thẩm Thanh Ngọc đúng là hơi vụng về.
Cô có hơi ngại ngùng nhìn Phó Ngọc Hải một cái: “Hay là, lên uống ly trà?”
Phó Ngọc Hải cụp mắt mỉm cười: “Được.”
Tối uống trà không tốt lắm, cuối cùng Thẩm Thanh Ngọc vẫn không pha trà cho Phó Ngọc Hải, cô làm cho anh một ly nước ép: “Tối không thích hợp uống trà.”
Phó Ngọc Hải nhìn cô: “Nước ép cũng rất tốt.”
Váy của Thẩm Thanh Ngọc ôm dáng nên sau khi ngồi xuống chỉ có thể thẳng lưng.
Điện thoại cô đặt trên bàn kêu liên hồi, là tin nhắn của Trần Ánh Nguyệt gửi cho cô.
Nhưng Phó Ngọc Hải đang ở đây, Thẩm Thanh Ngọc định muộn chút nữa mới trả lời.
Phó Ngọc Hải uống hai ngụm nước ép rồi lên tiếng phá tan sự im lặng: “Đêm đó em nói với tôi, thật ra chuyện xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569810/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.