Cửa mở ra, khi Thẩm Thanh Ngọc nhìn thấy Bạc Minh Thành thì nụ cười trên gương mặt dần dần biến mất.
Tay cô dựa cửa, tiến lên phía trước một bước, rõ ràng là không muốn để Bạc Minh Thành vào.
Thẩm Thanh Ngọc chặn cửa, nhìn Bạc Minh Thành: "Khách hiếm."
Giọng cô nhàn nhạt, khóe miệng cong lên mang theo vài phần chế nhạo.
Bạc Minh Thành cúi đầu nhìn cô, Thẩm Thanh Ngọc mặc một bộ đồ bộ, trên mặt không trang điểm, làn da trắng ngần như ngọc nhưng sắc mặt không tốt lắm, có thể nhìn thấy quầng thâm trên mắt cô, có lẽ là chuẩn bị nghỉ ngơi rồi.
Thẩm Thanh Ngọc bây giờ không giống với thường ngày, kém vài phần mạnh mẽ, tăng vài phần nữ tính.
Cũng không biết vì sao, anh ta lại nghĩ đến tin nhắn của Thẩm Thanh Ngọc trong chiếc điện thoại đó.
Thẩm Thanh Ngọc khi đó như hợp lại với Thẩm Thanh Ngọc lúc này.
Bạc Minh Thành thất thần hai giây mới lên tiếng: "Chuyện trên mạng..."
Thẩm Thanh Ngọc nghe vậy, cười một tiếng: "Không lẽ anh cảm thấy là thật sao?"
Hai người họ đêm đó có xảy ra chuyện gì không, anh ta biết rất rõ.
Bạc Minh Thành biết Thẩm Thanh Ngọc hiểu lầm ý của anh ta, anh ta nhíu mày: "Tôi biết đó không phải thật."
"Vì thế mục đích của tổng giám đốc Bạc hôm nay đến đây tìm tôi là gì?"
Từng câu từng chữ của cô đều đang ép người, Bạc Minh Thành chỉ thấy trong lòng rối bời. Anh ta nói: "Chúng ta đều biết đó là giả, nhưng em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569721/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.