Nửa giờ sau, đồ đặt ở ngoài đã đến.
Thẩm Thanh Ngọc đặt túi lên bàn ăn, quay đầu nhìn Phó Ngọc Hải trên ghế sô pha.
Anh ta ngủ rất say, lúc chuông cửa vang lên cũng không thèm thức dậy.
Thẩm Thanh Ngọc nhướng mày, nhấc chân đi tới ghế sô pha: "Cậu Phó?"
Không có phản hồi.
Cô vòng qua ghế sô pha, đi thẳng đến chỗ Phó Ngọc Hải, giơ tay đẩy nhẹ bả vai của anh ta: "Phó Ngọc Hải?"
Thẩm Thanh Ngọc vừa dứt lời, còn chưa kịp phản ứng, đã bị một đôi tay ôm ngang hông.
Một giây tiếp theo, cả người Thẩm Thanh Ngọc đã nằm gọn trong vòng tay của Phó Ngọc Hải.
Thẩm Thanh Ngọc chống tay lên người anh ta, cách một lớp áo sơ mi mỏng, cô vẫn cảm nhận rõ ràng nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của người đàn ông.
Thẩm Thanh Ngọc rụt tay lại theo bản năng, nhưng không có bàn tay chống đỡ, cô lập tức ngã thẳng lên người Phó Ngọc Hải.
Phó Ngọc Hải vừa tỉnh dậy, đôi mắt hoa đào vẫn còn chút ngái ngủ, mơ màng nhìn cô, giọng nói hơi khàn khàn: "Xin lỗi, tôi tưởng mình đang nằm mơ."
Anh ta vừa nói vừa buông lỏng tay, day huyệt thái dương.
Thầm Thanh Ngọc đứng thẳng dậy khỏi ghế sô pha, lùi lại hai bước, hắng giọng: "Đồ ăn về rồi."
"Được."
Phó Ngọc Hải vừa thức dậy, bỗng trở nên dịu dàng hiếm thấy.
Thẩm Thanh Ngọc liếc nhìn anh ta một cái, xoay người đi tới bàn ăn.
Cô mới vừa nhấc túi thức ăn lên, Phó Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569600/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.