“Trần Ánh Nguyệt!”
Lúc Bạc Minh Thành phản ứng lại với câu “Thẩm Thanh Ngọc thật sự mù rồi mới thích anh mười mấy năm” của Trần Ánh Nguyệt, Trần Ánh Nguyệt đã nhận ra mình nói sai.
Cô ấy còn chưa nói xong thì đã im bặt, ầm ĩ một trận như vậy rồi xoay người bỏ đi.
Bạc Minh Thành định ngăn lại, nhưng vừa duỗi tay ra thì đã không bắt được gì.
“Lâm Nam Vũ, ngăn Trần Ánh Nguyệt lại cho tôi!”
Lâm Nam Vũ luôn đứng ở cửa nghe thấy lời nói giận dữ này của Bạc Minh Thành thì vô thức đuổi theo Trần Ánh Nguyệt.
“Cô Trần, phiền cô dừng lại, tổng giám đốc Bạc có chuyện muốn nói...”
Song, không đợi Lâm Nam Vũ nói xong, Trần Ánh Nguyệt dứt khoát đạp cậu ta ra, sau đó đóng cửa thang máy lại.
Nhìn cửa thang máy từ từ đóng lại và Lâm Nam Vũ bên ngoài không đuổi kịp nữa, Trần Ánh Nguyệt thở phào một hơi.
Nhưng cái thở dài này chẳng kéo dài được lâu thì Trần Ánh Nguyệt đã bực bội nắm tóc mình, sau đó giơ tay tát mình hai cái.
Cô ấy nói cái gì vậy chứ, sao lại không kiềm được lời vậy!
Lâm Nam Vũ không ngờ Trần Ánh Nguyệt đột nhiên lại nhấc chân đá tới, lúc cậu ta phản ứng lại thì đã bị Trần Ánh Nguyệt đá rồi, chật vật đứng lên thì cửa thang máy đã đóng lại.
Lúc này, Bạc Minh Thành cũng sầm mặt ra khỏi phòng làm việc.
Lâm Nam Vũ không ngăn được người, trong lòng cậu ta vô cùng thấp thỏm: “Tổng giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569426/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.