Edit: Hắc Phượng Hoàng
Dung Nghi tiếp chỉ chuẩn bị trở về kinh, nhóm nông dân đương nhiên muốn tiễn đưa. Ngày hôm đó vừa đúng lúc mưa to, từ Dung Nghi tới nông dân, nguyên một đám bị xối ướt sũng, hòa với nước mắt nước mũi muốn bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu chật vật. Nhóm nông dân đương nhiên là thương tâm vì một vị quan tốt đi, Dung Nghi thì càng lo sợ bất an, mười hai năm chưa về nhà, rốt cuộc trong kinh thành là quang cảnh như thế nào? Hồi tưởng lại quê quán mình sinh ra và lớn lên, chỉ còn lại một cái bóng mơ hồ. Chỉ có khắc sâu ấn tượng chính là ngươi lừa ta gạt. Nông dân có xảo quyệt là vì trình độ giáo dục có hạn, từ đầu đã như vậy rồi. Quan viên xảo quyệt, hắn có thể ứng phó được không? Vừa vào kinh thành, La Y sẽ bị nhốt chặt, không có có lão bà hiệp trợ hắn còn có thể thuận lợi như vậy nữa không? Huống chi La Y nàng quen tự do tự tại, có thể thích ứng lại được kinh thành loại sinh hoạt nuôi nhốt này không? Khó khăn như thế, vui sướng có được thánh chỉ ngợi khen vào kinh thành đã bị bào mòn chẳng còn mấy.
Lên xe ngựa, La Y thay đổi y phục cho hắn, lại vội vàng đưa khăn mặt cho hắn: “Lau khô tóc đi.”
Dung Nghi tiếp nhận khăn mặt lau lung tung: “Cua đâu rồi? Sao không có trên xe?”
”Bạch Quả, Ngân Hạnh đang ôm.” Nha đầu của La y rốt cục hết dùng hoa quả rồi, nàng bắt đầu dùng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-xuat-thu-xuat/2306295/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.