Carlos vào siêu thị bên đường mua một gói thuốc lá —— cậu thấy những lúc Gaer phiền lòng đều hút cái này, cậu học theo bộ dáng người khác, nhét điếu thuốc vào miệng hung hăng hít một hơi, kết quả bị sặc đến vịn tường ho khan... Được rồi, thứ này đúng thật có thể nâng cao tinh thần, nhưng theo cách khác. 
Cậu cau mày nhìn điếu thuốc kẹp giữa ngón tay, cuối cùng xác định mình không hề hợp với nó, vì thế dập tàn thuốc, tùy tay nhét vào một thùng rác ven đường. 
Không khí ở châu Sarah khá ẩm, Carlos đi dạo lang thang không mục đích, hơn nữa vô ý thức đi theo trận pháp do Ardo vẽ trên đường, cuối cùng đi vào một công viên nhỏ. 
Đôi khi có người chạy qua, đều không nhịn được nhìn chàng trai vô cùng tuấn mỹ ngồi trên ghế dài nhiều thêm một chút. 
Một họa sĩ ngồi bên cạnh hồ nhân tạo lúc sáng sớm nhìn thấy cậu, đột nhiên có linh cảm, chỉ vài nét bút phác họa ra bóng dáng —— trong tranh là một chàng trai với mái tóc dài nhẹ bay trong gió, áo khoác có nhiều nếp nhăn, vành nón ngang mắt, chỉ lộ ra chiếc mũi thẳng tắp và một góc sườn mặt duyên dáng, mang chút phóng khoáng không nói nên lời. 
Người họa sĩ quan sát một lát, vẫn cảm thấy bức tranh còn thiếu thiếu gì đó, y trù trừ suy nghĩ hơn nửa ngày, đột nhiên nảy ra sáng kiến nhấc bút vẽ, trong tranh được vẽ thêm một cây đàn vi-ô-lông, sau đó cố ý chỉnh sửa khung cảnh một chút, lúc này mới cảm thấy đã vẽ ra được khí 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ve-cuoi-cung/1646465/quyen-3-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.