Cô trở về Dinh thự, vừa về đã thấy má Chu chuẩn bị rất nhiều đồ đạc để nấu nướng. Không suy nghĩ gì cô cũng đeo tạp dề vào bếp phụ giúp má Chu.
Anh từ tòa nhà chính chủ trở về, hôm nay anh về nhà rất sớm vì thằng bạn thân hồi cấp ba vừa từ Anh về. Vừa bước đến cửa đã thấy cô xào nấu, anh thật hạnh phúc khi trông thấy cô như một người vợ đảm đang nấu ăn đợi chồng đi làm về.
Anh mỉm cười một chút rồi đi thẳng lên lầu. Má Chu hiểu ý liền gọi cô mang đồ lên phòng cho anh. Cô ngớ ngẩn chỉ có thể nghe theo, dần cởi tạp dề rồi ôm đống quần áo vest lên phòng cho thủ tướng.
Vừa mở cửa phòng, một căn phòng tối om. Đúng là động vật ưa bóng tối. Cô mở cửa gian tủ đồ mà sững sờ. Một phòng để đồ đồ rộng như cái cửa hàng vậy, thật là sang trọng.
Cô không dám sờ mó lung tung, chỉ biết bỏ đồ vào đúng ngăn cho gọn gàng. Đi ra ngoài, cô lại nhìn ngó lung tung. Cô nhìn thấy một món đồ, là bức ảnh của anh thời còn nhỏ.
Cô không ngại ngần gì mà chạy lại gần, ngồi xổm xuống cầm tấm hình nghịch nghịch. Cô sờ lên mắt mũi miệng đứa trẻ trong hình, miệng không ngừng cười.
Nghe tiếng động lạ trong phòng mình, anh định xuống lầu thì lại ghé sang rình mò người trong phòng. Thấy cô ôm tấm ảnh của mình anh lại càng giỏng tai lên nghe xem cô đang lẩm bẩm chuyện gì.
" Oa.....dễ thương quá.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-tai-thuong-thich-sung-vo/1913806/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.