Anh đưa điện thoại ra liền gọi ngay vào số Hàn Dực " Dực, mang giúp tôi một bộ đồ lên đây !"
" Vâng " anh từ đầu dây bên kia trả lời thủ tướng đại nhân.
Cúp máy xong anh liền kéo tay cô về phía mình, thái độ anh ôn nhu ngồi xuống giường đặt cô ngồi lên đùi mình. Ây da chị nhà bất ngờ đến đỏ mặt, con tim như đang nhảy lung tung trong lồng ngực vậy. Anh lại ngứa tay nhéo mũi cô cười nói " Em có hùng hổ bảo vệ anh đến mấy thì đối với anh em vẫn là trẻ nhỏ, phu nhân bảo bối à !!"
What ? Trẻ nhỏ, cô là trẻ nhỏ. Nghĩ đến đây cô không chịu ngồi im cứ đòi anh thả mình ra nhưng anh lại ôm càng chặt hơn.
Bây giờ cô ta lại cảm giác như mình là không khí vậy. Quỳ gối nhìn hai người ân ân ái ái xong lại muốn xử tội ả. Ả quá xui xẻo khi bị bắt làm chuyện này với ngài Thủ tướng. Ả càng chột dạ.
Hàn Dực mang đồ lên phòng cho thủ tướng không ngờ lại là kẻ thứ hai táp cẩu lương. Chắc anh nên làm quen với bố già và con thơ. \( Anh là bố già, cô là con thơ \) Thủ tướng à ! Ngài xin bớt bớt chút thôi được không ? Tôi ế !
Thay đồ xong anh đi ra ngoài nắm lấy tay cô nhưng không quên dặn dò Hàn Dực " Dực, ta giao việc này cho cậu. Điều tra kẻ đứng sau lưng cô ta rồi về báo cáo lại cho ta "
" Tuân lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-tai-thuong-thich-sung-vo/1913790/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.