Hai ngày trôi qua, cô vẫn luôn thấp thỏm lo âu. Hiện tại bây giờ cô vẫn còn chưa biết được chút tin tức nào của ba mẹ mình. Rốt cuộc cô nên làm gì đây.
Cô luôn không tập trung, cứ mãi mê suy nghĩ đến anh cũng cảm thấy kỳ lạ.
Thời gian cứ trôi qua cũng không phải là cách, trong khi Tô Thiết Lâm suốt ngày nhắn tin thúc dục cô đi tìm tài liệu cho hắn.
Cô từng mãi băn khoăn đứng trước cửa thư phòng của anh nhưng rồi lại quyết định rời khỏi.
...........
Đêm nay cô nằm trằn trọc không ngủ được cứ lăn qua lăn lại trên giường. Bỗng sau lưng cô lành lạnh, chăn của cô dần dần nhúc nhích làm cô giật mình.
" A....trộm " cô lao ra khỏi chăn thì bị một cánh tay kéo lại.
Là thủ tướng đại nhân !
Cô bị anh ôm chặt trong chăn không nhúc nhích gì được, lồng ngực của anh quả thật rất ấm áp hơi thở lạnh của anh dần dần phảng phất quanh cô. Được ở trong lòng anh làm cô có cảm giác thật an toàn.
Anh vuốt ve tóc cô âm trầm thủ thỉ " Em có chuyện gì sao? Mấy hôm nay em hơi lạ đấy ?"
Cô không giám nói, có lẽ mọi người mắng cô ngốc nhưng cô đành mặc kệ vì cô sợ anh hiểu lầm.
Cô lắc đầu lặng lẽ chui rúc vào lòng anh thủ thỉ " Không có gì cả "
Anh chần chừ một chút rồi nhẹ hôn lên trán cô " Ngủ ngon "
...........
Một đêm dài trôi qua, mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-tai-thuong-thich-sung-vo/1913763/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.